Khương Gia Hy tạm gác lại chuyện đó, cô cười nhạt :'Khương Nhược Nhy không phải con ruột của bố tôi, hiển nhiên nó cũng không phải em ruột của tôi, việc gì tôi phải lo.'
Ánh mắt cô sắc lạnh :'Lại nói bà với bố tôi trên danh nghĩa là vợ chồng nhưng quan hệ này không được pháp luật chứng nhận, nay công ty bố tôi đã sụp đổ, tài sản không còn, hai người tự do không bị gò bó đã may lắm rồi, còn chạy đến đây bắt tôi lo.'
\- 'Chị ăn nói với mẹ tôi như thế sao? Chị gan quá rồi nhỉ?'
Khương Gia Hy thở hắt ra :'Đừng khi nào cũng nghĩ sẽ ăn hiếp được tôi mãi, mẹ tôi đã mất rồi, không còn bị các người đem ra để ép buộc tôi nữa, bố tôi cũng không còn. Các người đi đi, sống cho đàng hoàng, đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa.'
\- 'Chị\.\.\.chị dám để mẹ con tôi như vậy sao?' Khương Nhược Nhy ấm ức nói\.
Khương Gia Hy cười lạnh, cười vào sự ảo tưởng của cô ta :'Đây là đã tử tế lắm rồi.'
\- 'Đứng lại\.' Khương Nhược Nhy cáu lên\, cô ta nắm lấy cổ tay cô\.
Mỗi lần ở cạnh cô ta sẽ chẳng xảy ra chuyện gì hay ho, nghĩ đến đứa bé trong bụng mình, cô dứt khoát giằng ra rồi lùi về phía sau :'Nếu hai người còn như vậy tôi sẽ kiện hai người tối quấy rối người khác.'
Nói rồi cô vẫy một chiếc taxi, để mặc hai người đang tức giận đứng đó rồi bước lên xe. Lúc này Joy Lia gọi điện cho cô.
\- 'Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-buong-ra-toi-la-chi-dau-cua-cau/3243380/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.