Joy Lia nhún vai, ánh mắt thú vị nhìn anh. Đường Gia Huy nhớ về chuyện đêm hôm đó cách đây một tháng trong chuyến đi công tác, đêm đó sau khi đi gặp đối tác, anh đã ngà ngà say và trở về khách sạn, lúc này gặp cô gần ở đó, họ đã vô tình đụng vào nhau.
Sau đó anh không hề biết vì sao sáng hôm sau thức dậy anh và cô ta lại nằm chung trên một chiếc giường, đắp chung một cái chăn và cả hai đều không mặc quần áo, đặc biệt còn có vết máu kia.
\- 'Anh không tin sao? Bây giờ đứa bé còn quá nhỏ không thể chọc ối thử máu\, nhưng em chắc chắn nó là con anh đó\.\.\.vì đêm đó chúng ta đều là lần đầu tiên mà\.' Vừa nói bàn tay cô ta vừa lần mò vào áo anh\.
Đường Gia Huy nắm lấy tay cô ta :'Tự trọng một chút.'
\- 'Tự trọng sao? Tại sao đêm đó anh không tự trọng đi\, giờ bắt em tự trọng\.' Cô ta rút tay ra khỏi tay anh\, đi về phía ghế sofa rồi mở chiếc túi xách ra\, cầm lấy một tờ giấy\.
\- 'Em rất mong chờ giới tính của nó đấy\, vì em muốn một bé gái xinh đẹp như em vậy\.' Joy Lia đưa cho anh\, nói rồi vuốt mái tóc dài của mình\.
Đường Gia Huy cầm lấy, thời gian quả thực là chính xác.
Thụy Nhan lái xe đến Đường gia, cô ta bước xuống xe rồi tháo chiếc kính đen ra, khoan thai bước vào trong :'Bác gái, chào buổi sáng bác.'
\- 'Tiểu Nhan đến đấy à? Duật Hành đã đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-buong-ra-toi-la-chi-dau-cua-cau/3243347/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.