Sáng hôm sau...
Khương Gia Hy sau khi lau người cho mẹ cô lần nữa thì rời khỏi bệnh viện, tạm thời mẹ cô vẫn chưa tỉnh nên cô tranh thủ về nhà, nếu không sau này muốn đến e rằng mẹ chồng cô sẽ không cho.
Bước vào phòng ngủ, Đường Gia Huy đang thắt cravat, thấy cô, anh ta nhíu mày, hỏi.
\- 'Mẹ cô không sao chứ?'
Câu hỏi khiến cô ngạc nhiên, nhưng sau đó lại bình thản trả lời :'Cảm ơn, bà ấy không sao nữa rồi.'
Đường Gia Huy không nói gì nữa, quay người đi ra khỏi phòng. Cô thở dài, đi vào trong thay một bộ quần áo khác rồi xuống lầu.
Bữa sáng trôi qua nhanh chóng chỉ với ba người, bà Lâm, ông Đường và cô.
Tối đến, Khương Gia Hy gọi điện đến hỏi hộ lí về tình hình của mẹ cô rồi đi xuống vườn hoa, từ tối qua sau khi cậu rời khỏi bệnh viện, họ chẳng gặp nhau, giờ này cậu còn chưa về, có lẽ cậu thật sự bận, cũng phải, sắp đến cuộc họp Hội đồng quản trị rồi, hầu như ai cũng bận hơn rất nhiều.
\- 'Sao lại đứng dậy? Tôi đã nói với em đêm xuống ở bên ngoài sẽ rất dễ bị cảm lạnh\.' Đường Duật Hành bất ngờ lên tiếng làm cô có chút giật mình\.
Cậu đi đến cạnh cô :'Vào trong phòng đi.'
\- 'Cậu về rồi à?' Cô xoa nhẹ hai bả vai\, hỏi cậu\.
Đường Duật Hành nhíu mày :'Ở đây chỉ có tôi và em, nói chuyện xa lạ như thế làm gì chứ?'
\- 'Nhưng\.\.\.' Xưng hô như vậy cô cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-buong-ra-toi-la-chi-dau-cua-cau/3243340/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.