Khương Nhược Nhy và mẹ của cô ta ngồi dưới phòng khách xem đi xem lại những tấm hình, miệng cười thích thú.
\- 'Không ngờ trơ trẽn đến mức đó\, con gái của mẹ đúng thật giỏi\, có thể phát hiện những chuyện thú vị như vậy\. Kì này cô ta bị đuổi ra khỏi Đường gia là cái chắc\.'
Khương Nhược Nhy tắt điện thoại :'Không được, cô ta về đây rồi số tài sản kia sẽ thế nào? Không thể.'
Mẹ cô gật đầu :'Phải, phải. Không thể về đây.'
Khương Nhược Nhy cầm điện thoại đứng dậy, khuôn mặt nham hiểm đi lên phòng, hướng đến phòng của mẹ cô mà bước vào.
Đường Gia Huy mang theo sát khí đằm đằm đi vào trong, mẹ anh đang ngồi ở phòng khách, thấy gương mặt kì lạ của anh ta thì cau mày hỏi.
\- 'Con hôm nay về sớm vậy sao? Duật Hành công tác về rồi\, từ mai sẽ đỡ bận hơn đấy\.'
Nghe đến vậy thì anh ta càng tức giận, tất nhiên cậu ta phải về để tình chàng ý thiếp với người phụ nữ đê tiện kia rồi. Kìm lại cơn giận, anh ta nói :'Con có việc cần nói chuyện với vợ con.'
Bà Lâm cười hài lòng, gật đầu :'Được rồi, ta không cản con.'
Đường Gia Huy bước đi lên lầu, anh đạp tung cánh cửa ra, Khương Gia Hy giật mình quay lại nhìn anh rồi cô dửng dưng ngoảnh mặt nhìn ra bên ngoài, trong lòng có chút thắc mắc sao hôm nay anh ta về sớm hơn mọi ngày.
Đường Gia Huy đóng cánh cửa lại, tiện tai khóa trái cửa :'Vừa rồi cô đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-buong-ra-toi-la-chi-dau-cua-cau/3243337/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.