Cô cố gắng hết sức đẩy anh ta ra để tránh đi mùi rượu nồng kia, Đường Gia Huy bóp chặt lấy eo cô :'Tối qua tại sao không về nhà?'
Khương Gia Hy run lẩy bẩy, anh ta bây giờ hệt như con sư tử, vô cùng nguy hiểm :'Đường Gia Huy, anh đã từng nói tôi làm gì, đi đâu anh cũng không quản, chúng ta phận ai nấy sống, bây giờ anh hỏi tôi, anh nghĩ tôi sẽ trả lời sao?'
Tuy sợ hãi nhưng cô vẫn cố gắng ngoan cố, mãnh mẽ nói.
Sự ngoan cố của cô đã chạm đến danh giới của anh ta, đầu óc có chút choáng váng, anh ta xoay người đè cô áp sát vào tường.
Khuôn mặt cô tái nhợt đi vì hoảng sợ, không tránh được nụ hôn của anh ta. Đường Gia Huy mạnh bạo cắn lên đôi môi mềm mại của cô, lần đầu tiên anh ta biết tư vị hôn là như thế nào.
Càng hôn anh ta càng ngang ngược, Khương Gia Hy mím chặt môi mình lại, cố giãy giụa, nơi khóe mắt ươn ướt.
Bàn tay thô ráp sờ lên phần cổ của cô, Khương Gia Hy cố ôm chặt lấy phần trước ngực, nơi đây vẫn còn đầy những dấu hôn mà tối qua cậu để lại.
\- 'Đường Gia Huy\.\.\.anh không phải từng chê tôi bẩn sao?'
Một câu hỏi khiến hành động của anh ta khựng lại, phải, không phải anh rất ghét cô sao? Tại sao bây giờ lại như vậy?
Khương Gia Hy cố nắm chặt lấy chiếc váy của mình, mái tóc hơi rối, hai mắt đỏ lên :'Anh đừng khiến tôi cũng thấy chán ghét anh...'
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-buong-ra-toi-la-chi-dau-cua-cau/3243333/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.