Đường Duật Hành suy nghĩ vài giây rồi liền quay người bước lên phòng thay quần áo. Trong thư phòng, bà Lâm ngồi ở ghế lớn nhất, đối diện là Đường Duật Hành và Đường Gia Hy.
\- 'Duật Hành\, con đừng nghĩ hôn sự trước đây của con và Nhan nhi sẽ bị xóa bỏ\, lần này nó trở về là để kết hôn với con\.'
Đường Duật Hành dửng dưng nhìn đi chỗ khác :'Hôn nhân là chuyện cả đời người.'
\- 'Con nên nhớ\, Thụy gia có số cổ phần trong Đường thị rất lớn\, con lấy con bé rồi biết đâu số cổ phần đó sẽ rơi lại vào tay con\.\.\.là đàn ông khi nào cũng phải đặt sự nghiệp lên hàng đầu\.'
Đường Duật Hành cười lạnh :'Mẹ cả, anh hai đã phải lấy một người vợ theo mong muốn của mẹ, chỉ vì mẹ nghe theo mấy chuyện mê tín rằng người phụ nữ đó có thể giúp Đường gia gặp may mắn và anh hai sẽ thành đạt, nhưng mẹ thử hỏi xem anh có hạnh phúc hay không?'
Đặc biệt khi biết tin vợ mình ngoại tình, mà còn lại loạn luân thì có hạnh phúc hay không? Ánh mắt cậu đầy châm chọc, đắc ý.
Hàng lông may thanh tú của Đường Gia Hy khẽ giật, anh ta hỏi lại :'Cậu vừa nói chuyện gì? Nghe theo lời mê tín?'
\- 'Duật Hành\, con ăn nói hàm hồ gì vậy\.' Bà Lâm tức giận quát\.
Đường Gia Huy hỏi lại :'Chuyện này là như thế nào? Người phụ nữ đó có gì đặc biệt sao?'
\- 'Tôi nghĩ anh đủ thông minh để hiểu\.' Cậu xoay chiếc nhẫn ở tay mình\, nói\.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-buong-ra-toi-la-chi-dau-cua-cau/3243325/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.