Cô rời đi rồi, cậu nằm xuống giường, đầu vẫn còn hơi đau vì men rượu, cứ thế cậu suy nghĩ về những lời vừa rồi, họ rõ ràng vẫn đang nói chuyện bình thường, tại sao lại ra nông nổi này, rốt cuộc là đã sai ở đâu?
Khương Gia Hy mở cửa đi vào phòng rồi tiện tay khóa lại, ánh mắt quét qua Đường Gia Huy đang ngủ say trên giường rồi đi về phía chiếc sofa lớn, lôi chiếc mền mỏng ra rồi nằm xuống.
Sáng hôm sau...
Khương Gia Hy tỉnh dậy, trời vẫn còn đang sớm, cô thu xếp hành lí cho Đường Gia Huy rồi đi xuống từ đường cùng bà Lâm, có một điều cô luôn thắc mắc đó chính là tại sao đến bây giờ ở Đường gia vẫn còn làm phòng thờ như vậy, ở đây có rất nhiều bài vị, có lẽ là đã qua mấy đời, trông thật cổ kính. Rồi còn cả bà Lâm, tại sao luôn có gì đó thần thần bí bí nhưng cô chẳng thể đoán ra.
- 'Gia Hy, con vào làm dâu cũng đã được năm ngày, con thấy thế nào?' Bà Lâm nâng ly trà lên, uống một ngụm rồi nho nhã hỏi cô.
Khương Gia Hy nhớ lại cái đêm tân hôn, Đường Duật Hành ngang nhiên vào phòng hôn cô, rồi sau đó là những lần họ ở cùng một chỗ, nhất là hôm qua, suýt nữa họ đã làm ra chuyện tày đình thì thầm thở dài.
- 'Sao vậy? Tại sao không trả lời?' Bà Lâm cau mày hỏi.
Khương Gia Hy cúi đầu :'Con xin lỗi, tối qua thức muộn nên giờ hơi mất tập trung. Không có chuyện gì đâu ạ, thật ra con rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-buong-ra-toi-la-chi-dau-cua-cau/151389/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.