Sau cuộc gặp gỡ kinh hoàng trong bệnh xá, sự miễn cưỡng thường thấy của Severus khi tiếp xúc với Potter đã tăng lên gấp ba lần. Ông từ chối bị lôi kéo vào trong những cuộc trò chuyện với người thanh niên này, bất chấp việc cậu ta đã cố ép ông làm việc đó đến thế nào, và tránh những bữa ăn ở đại sảnh đường.
Ông chưa bao giờ tưởng tượng rằng có bất cứ ai sẽ bận tâm làm phiền ông về vấn đề này, cho đến khi Minerva gọi ông đến văn phòng của bà ấy để uống một tách trà. Ông không chỉ bị sốc khi thấy Potter ngồi trên một trong hai chiếc ghế đối diện với bàn của Hiệu trưởng, mà còn hoàn toàn chán nản khi nhận ra mình sắp nhận được một bài giảng giải mang đầy sự thất vọng vô cùng, về một thông tin đáng lo ngại rằng các học sinh đã chú ý đến việc ông liên tục vắng mặt trên bàn dành cho giáo viên.
Với sự bực bội không bao giờ dứt của mình, ông đã hỏi, một cách rất thẳng thắn, rằng liệu bà ấy có biết về vấn đề nào đó giữa ông và Potter, và kết quả là ông đã buộc phải ngồi đây: nhìn chằm chằm, mở to mắt, bị phơi trực tiếp dưới ánh mắt nghiêm khắc của bà ấy, trong khi một loại cảm giác lo sợ kỳ quái đã nghiền nát khí quản của ông, khiến cả căn phòng tràn ngập sự im lặng xấu hổ.
"Tôi ..." ông thậm chí không thể tưởng tượng được Potter đã kể cho bà ấy nghe những câu chuyện gì về ông, vì vậy ông không có manh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-se-luon-den/2526503/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.