"Tạ Cảnh Nguyên, ta nghĩ ngươi nói đúng, trói buộc của nữ nhân sẽ do nữ nhân phá vỡ, không cần phải dựa vào nam nhân."
"Ngươi là con tin của Tiêu Cảnh An, ta không thể thả ngươi đi, nhưng ta cũng không muốn giam cầm ngươi trong hậu cung."
"Ngươi sẽ là nữ quan đầu tiên của Sở quốc, sau này sẽ có người thứ hai, thứ ba,...”
"Ta muốn để cho những nữ tử của Sở quốc có thể đường hoàng đọc sách viết chữ."
“Cho họ biết rằng nữ nhân không bao giờ phải phụ thuộc vào nam nhân, và nữ nhân cũng có thể sống một cuộc đời tuyệt vời."
Ngoại truyện: Tiêu Cảnh An
Tiêu Cảnh An đứng ở biên giới hai Sở quốc Vân một lúc lâu.
Hắn nhìn Tạ Cảnh Nguyên lên xe ngựa, đi khuất dần.
Hắn biết hoàng đế của Sở quốc là một nữ nhân.
Nhưng hắn cũng biết rằng, kiếp này hắn vẫn mất nàng.
Nàng từng nói: "Đã hai kiếp rồi, Cảnh An ca ca, ta đã hiểu được tình yêu rồi."
Nàng nói: "Cảnh An ca ca, chúng ta đã được hưởng vinh hoa phú quý từ khi còn nhỏ. Nhưng mỗi người đều phải trả giá cho những gì họ nhận được. ”
"Để có được uy danh của một vị tướng quân, phụ thân đã hy sinh máu, nhiệt huyết, rong ruổi trên chiến trường."
"Chúng ta, những hậu bối của các thế gia đại tộc, sợ rằng thứ duy nhất có thể hy sinh chỉ là nhi nữ tình trường."
Khi nói điều này, nàng trầm tĩnh như một vị tướng quân trên chiến trường.
Hắn đã ngây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-o-van-quoc/3744131/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.