“Phong Sính, còn nhớ tao là ai không?” 
Hắn là một thành phần cá biệt trong lớp. Cũng là nhân chứng của phiên tòa xét xử Phong Sính. 
“Nhất Bá?” 
Phong Sính giao Đường Y cho Tiêu Đằng cò cẩn thận căn dặn: 
“Một lát nếu xảy ra chuyện gì hãy nhớ mang theo Y Y chạy trước.” 
“Còn cậu?” 
“Đừng lo cho tôi. Đây là ân oán của tôi. Hãy để tôi kết thúc nó!” 
Tiêu Đằng bế Đường Y. Anh tìm một chỗ an toàn của kho hàng trốn vào. 
Phong Sính nghiến răng, nước mắt rơi ra một giọt. Không phải anh muốn khóc trước mặt tên khốn Nhất Bá đó. Mà vì anh quá đau lòng. 
“Nhất Bá, mày có hận tao thì cũng là chuyện của tao với mày. Làm sao lại đi hại Y Y của tao?” 
“Tao thích! Chỉ cần nghe thấy nó hét lại tao lại tưởng tượng ra cảnh mày đau lòng. Mà mày đau lòng tao lại sung sướng!” 
Nhất Bá nâng khẩu súng lục ở trong tay xoay một vòng, sảng khoái nói: 
“Đúng là da thịt con bé mềm mại, vừa chạm vào đã thấy êm tay. Muốn sờ mãi thôi. Mày không biết lúc tao chạm vào nó. Nó run lên thế nào? Nó đã gào lên xin tao thế nào?” 
“Mẹ kiếp!” 
Phong Sính chạy nhanh về phía Nhất Bá. Anh lúc này chỉ muốn đấm vỡ mặt của tên khốn đó. 
Một tiếng “đùng" lớn vang lên, làm Phong Sính phải chững bước lại. 
Hắn đem cây súng lục đi bắt chỉ thiên. Tiếng súng dọa đàn chuột trong kho hàng cũ chạy điên loạn. 
“Tại sao?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-nho-cua-chu-phong/3509760/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.