“Đường Y?”
“Chú đừng qua đây?”
Phong Sính đẩy cửa vào thì phát hiện Đường Y đang ngã chổng mông.
“Haha… Haha…”
Phong Sính cười đến đau bụng.
Đường Y đau lưng đến mức không dậy nổi. Nếu mà không may sai tư thế chắc chắn sẽ không đi được nữa.
“Chú cười cái gì? Còn không mau đỡ tôi dậy?”
“Haha.”
Phong Sính định đi qua dỡ cô nhưng nhìn dáng vẻ này anh cười đến chảy nước mắt. Chân đi không nổi.
“Phong Sính!”
“Được rồi đợi một chút.”
Phong Sính lấy tay lau nước mắt. Anh bước chân dài đến bên cạnh Đường Y. Tiện tay kéo cái mền quấn cô lại bế lên.
“Chú làm cái gì vậy?”
“Không tính là lợi dụng!”
“Chú nhìn thấy hết cả rồi?”
“Không có!”
Đường Y nghe vậy thở phào nhẹ nhõm. Cô mặc áo sơ mi của Phong Sính rộng đến qua đầu gối nhưng lúc ngã, Đường Y không biết phía sau trông như thế nào.
Phong Sính gằn giọng một chút, lời nói nhẹ nhàng qua tai Đường Y trở thành một tiếng sét kinh hồn:
“Là màu hồng.”
“Phong Sính, tôi chọc mù mắt chú.”
Phong Sính bị Đường Y làm cho đau mắt đến mức buông cô ra nằm trên sàn nhà. Hai người nếu không tính là oan gia thì đúng là không phải.
Vừa đúng lúc Tiêu Đằng và thư ký của anh vào trong. Thấy cảnh tượng trước mắt, Tiêu Đằng rất nhanh đã cởi áo khoác, khoác lên người Đường Y.
“Đường Y, không sao chứ?”
Đường Y ngồi dậy không được. Mặt cô như muốn khóc:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-nho-cua-chu-phong/3495544/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.