Ông Triển gom hết tất cả tiền cả đời dành dụm còn không có được một nửa số tiền. 
- Chú Triển, chúng ta nghĩ cách khác? 
- Tiêu Đằng, cháu đăng tin bán nhà đi. 
- Ba, như vậy không được. Ba đời chúng ta đều ở đây. 
Phong Triển đứng dậy. Ánh mắt ông hướng lên bàn thờ tổ tiên. 
- Ý ta đã quyết. Huỳnh, con đừng ngăn cản nữa. Mau tìm một chỗ thuê. Chúng ta sẽ dọn đến đó. 
Gương mặt Phong Triển in hằn những vết chân chim. Bàn tay nhăn nheo chấp lại phía sau. Tóc ông đã bạc hết rồi. Cuộc đời này, ông chẳng còn gì ngoài công việc và Phong Sính. 
Bán đi căn nhà đổi lại tự do cho con thì có sao? 
- Phong Sính, con khi nào mới làm ta không phải lo? 
… 
Vì căn nhà nằm ở mặt tiền đường, vị trí đẹp thuận tiện. Nên rất nhanh đã được bán đi. Sau khi Phong Triển nhận được tiền liền mang đến nhà họ Nguyệt. 
Phong Sính cũng vì thế mà được thả ra. Phong Triển đón Phong Sính, ông không chở anh về nhà mà đưa anh đến sân bay. 
- Ba? 
Phong Triển dừng xe, mở cốp đem hành lý phía sau ném cho Phong Sính. 
- Cút khỏi đây. Nếu không thành công thì đừng về. Đừng nói là xã hội ngay cả ba còn không chấp nhận anh nữa. 
Phong Sính lắc đầu, anh thật sự không muốn đi. Còn cái chết của Từ Nhan nữa, anh còn chưa tra cho rõ. 
- Ba con không muốn đi. 
Ông Triển quỳ xuống đập đầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-nho-cua-chu-phong/3495529/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.