Cố Long xuống bếp, theo thói quen của nhiều năm khi sống chung với Từ Khánh thì nấu theo sở thích của người kia. Từ Khánh thích ăn cay, càng cay người kia càng thích, bản thân hắn ăn cay cũng rất tốt cho nên món ăn của hai người hầu như ít có bữa nào thanh đảm.
Cũng may ông trời còn thương, dạ dày của Cố Long đến bây giờ vẫn còn sài tốt là do cũng có dùng thuốc bảo dưỡng cái dạ dày kia.
Tiểu Bảo Bối nhìn một bàn tràn ngập thức ăn, vui vẻ ngồi xuống dùng hai tay nâng cái chén lên nói.
"Cho em một chén cơm thật nhiều, Bảo Bối sẽ ăn thật ngon. Đây là thức ăn ông xã nấu mà"
Tính tình ông xã có lúc vui có lúc buồn, thất thường như sáng nắng chiều mưa. Tiểu Bảo Bối rất trân trong những lúc như thế này.
Cố Long không nói gì, xới đầy hai chén cơm sau đó đẩy một chén qua cho Tiểu Bảo Bối.
Tiểu Bảo Bối gắp một miếng cá bỏ vào mồm. Sau đó âm thanh xuýt xoa vang lên.
"Hít hà, hít hà"
Hai má của Tiểu Bảo Bối đỏ bừng như hai ông mặt trời nhỏ, rõ ràng cậu nhóc này không biết ăn cay.
Cố Long ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt ăn cay không được kia mới sực nhớ ra đây là Bảo Bối chứ không phải Từ Khánh lập tức nói.
"Cậu...không biết ăn cay sao"
"Có...làm...làm sao mà không biết ăn được. Em đều biết ăn hết"
Tiểu Bảo Bối vừa ăn vừa hít hà liên tục, mặt đỏ bừng, mũi cùng nước mắt thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-cua-tieu-bao-boi/2803181/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.