Ở bên ngoài, trên hàng ghế chờ trước phòng phẫu thuật là người đàn ông quần áo dơ bẩn, nhăn nhúm, khắp nơi ở trên người đều là máu kể cả gương mặt sắc lạnh kia. Nhưng có lẽ nặng nhất vẫn là vết cắt ở lưng do lưỡi dao gây ra khi chống chọi với đám người của Leon.
Hạ Khang Dụ hai tay đầy rẫy vết thương đan vào nhau, trái tim không ngừng run rẫy, sợ hãi ngồi trước phòng phẫu thuật, mặc kệ vết thương ở lưng có nặng, nhiều máu thế nào.
Hắn nghĩ tới, có lẽ Văn Văn của hắn đã rất sợ hãi, tuyệt vọng khi đối mặt với bọn người đó. Bảo bối của hắn mỏng manh như thế làm sao có thể chịu đựng được.
Khi hắn đến cả người cô đã đầy rẫy vết thương, khắp nơi đều có máu, quần áo rách rưới đến đáng thương.
Hạ Khang Dụ biết cô đã rất đau đớn....
Nhưng tại sao cô lại ngốc như thế, lại vì hắn mà chấp nhận bỏ đi lòng tự trọng của mình mà cầu xin những kẻ khiến bản thân đau chứ?.
Tại sao lại thay hắn đỡ đạn chứ?. Hắn là đàn ông cơ mà, kẻ trúng đạn, kẻ chịu đựng nên là hắn!!.
Bảo bối của hắn sao lại ngốc như thế.
Chẳng lẽ Mạn Nhu chưa kể cho cô biết việc hắn cũng là đồng phạm giết cha mình sao?.
Chỉ cần nghĩ tới đó thôi, tâm trí hắn như muốn nổ tung, hắn lại tiếp tục dùng tay đập vào bức tường trắng để giảm bớt sự ân hận, tự trách bản thân vì khiến cô ra nông nổi này.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-cua-rieng-anh/3644822/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.