Chương trước
Chương sau
Giản Diệc Phồn có chết cũng không ngờ mới nãy bọn họ còn vui vẻ đi siêu thị mua thức ăn, y còn hỏi trưởng phòng tối nay sẽ ăn món gì… Kết quả sau khi về đến nhà lại rơi vào tình cảnh này.
Y không hề có ý định ly hôn với trưởng phòng.
Y muốn sống cả đời với trưởng phòng.
Giản Diệc Phồn nhấc tay lau nước mắt, ngửa đầu nhìn Kiều Thượng Ngu với đôi mắt đỏ hoe, nghẹn ngào nói: “Trưởng phòng, tôi không muốn ly hôn với anh đâu…”
Kiều Thượng Ngu nhíu mày, trong lòng nặng trĩu.
Giản Diệc Phồn thút tha thút thít nói: “Không phải chúng ta lúc nãy mới nói tối nay muốn ăn món gì sao…”
Những lời này của Giản Diệc Phồn làm cho Thành Quyết đen mặt, nghe vào tai chẳng khác gì đang khoe khoang hợm hĩnh. 
Giản Diệc Phồn cúi đầu, nước mắt rơi như mưa.
Omega xinh đẹp khóc lóc thê lương, khiến người động lòng xót xa.
“Chúng ta đã nói, sẽ không rời xa… Trưởng phòng…”
Giản Diệc Phồn khóc nức nở, giọng nói cũng khản đặc.
Kiều Thượng Ngu im lặng không nói gì.
Mà sắc mặt của Thành Quyết càng lúc càng lạnh.
Ánh mắt của hắn tỏ ý phiền phức, gân xanh trên trán liên tục giựt giựt.
Pheromone của Alpha theo đó trở nên áp bức khủng bố hơn, làm người ta không thở nổi.
Omega bị pheromone của Alpha đàn áp đến nỗi tay chân nhũn hết cả ra, tiếng khóc nghẹn ngào đứt quãng, dần dần trở nên khó hít thở.
Thành Quyết hối hận, hắn không nên nhiều lời làm gì.
Bây giờ hắn muốn Omega trước mặt sống không bằng chết.
Mặc dù không cảm nhận được pheromone, nhưng Kiều Thượng Ngu có thể thấy rõ vẻ mặt u ám đáng sợ của Thành Quyết.
Vì vậy Beta đành phải lên tiếng: “Giản Diệc Phồn, tôi là vì tốt cho cậu.”
Cơ thể của Giản Diệc Phồn run lên.
Beta không cảm xúc nói: “Anh ta từ trước đến nay là người nói được làm được, với quyền thế của anh ta, muốn làm gì đều dễ như trở bàn tay.”
Giản Diệc Phồn im lặng mấy giây, sau đó ôm một chút hy vọng, ngây thơ hỏi: “Vị sếp Thành này… Là nhà họ Thành danh tiếng lẫy lừng ở thành phố S đó sao?”
“Ừ.”
Giản Diệc Phồn cứng đờ cả người, không nói gì.
Cho dù y không biết nhiều về những dòng họ ở giới thượng lưu, nhưng với nhà họ Thành có tiếng tăm ở thành phố S thì không thể không biết. 
Nói chính xác hơn, không ai là không biết đến nhà họ Thành.
Quyền thế của nhà họ Thành bao trùm luôn cả quy mô rộng lớn của tập đoàn Thịnh Danh.
Với thủ đoạn và quyền thế của nhà họ Thành, một Omega dân đen như y vĩnh viễn không thể nào chống chọi lại được.
Giản Diệc Phồn tuyệt vọng đặt bút xuống.
Y vừa khóc nức nở vừa run rẩy ký tên vào.
Sau khi ký xong, Giản Diệc Phồn cắn môi dưới, lấy hết can đảm ngửa đầu, nói với Thành Quyết: “Anh… Anh cưỡng ép trưởng phòng… Anh sẽ, sẽ không được hạnh phúc!”
Trong mắt Thành Quyết, Omega này chỉ là một con sâu nhỏ, hắn chỉ cần dùng một ngón tay thôi là dư sức nghiền nát đối phương.
Thành Quyết khinh miệt nhìn lướt qua Omega, sau đó duỗi tay tới cầm lấy đơn ly hôn đã được ký xong.
Hắn cẩn thận kiểm tra lại rồi thong thả xếp lại làm bốn và bỏ vào túi bên trong áo vest.
Thành Quyết xoay người bế bổng Beta lên.
Sau khi giải quyết xong xuôi, hắn không muốn ở lại căn phòng tràn đầy dấu vết sinh hoạt và pheromone mùi nước nho của Omega kia thêm một giây nào nữa.
“Đi thôi.” Thành Quyết ôm Beta vào lòng, thân mật thơm nhẹ lên má của cậu: “Về nhà.”
“Tôi có thể tự đi.”
Thành Quyết hơi ngẩn ra, lập tức đáp một tiếng rồi thả cậu xuống, nhưng ngay sau đó, hắn vươn tay ra đan xen mười ngón tay với Beta rồi nắm chặt lại.
Kiều Thượng Ngu im lặng, không giãy ra, bởi vì có muốn giãy cũng tốn công vô ích.
Thành Quyết nắm tay Kiều Thượng Ngu bước ra khỏi cửa.
Khi ra đến bên ngoài, Thành Quyết hít sâu bầu không khí trong lành không còn pheromone mùi nước nho buồn nôn của Omega kia, cảm thấy tâm trạng thoải mái hẳn ra.
Dưới sự hộ tống của hai vệ sĩ, hắn dẫn theo Kiều Thượng Ngu đi thang máy xuống lầu rồi lên xe. Sau khi lên xe, Thành Quyết giống như biến thành người mắc chứng đói khát da thịt, lập tức ôm Kiều Thượng Ngu vào lòng vuốt ve, còn vùi mặt vào hõm cổ của cậu.
Hơi thở ấm áp của Alpha phả vào cổ của Beta làm cậu nhíu mày vì nhột, cậu không khỏi nhớ lại tình cảnh Thành Quyết say rượu và đến kỳ nhạy cảm hồi cậu còn làm thư ký cho hắn, khi đó ở trong khách sạn, đối phương cứ ôm chặt cậu không chịu buông ra.
Cơ thể của cậu cứng đờ, vô thức âm thầm né cái cổ ra xa Thành Quyết.
Thành Quyết phát hiện ra động tác lén lút của Kiều Thượng ngu, hơi nghiêng mặt sang, môi mỏng nhẹ nhàng mở ra, sau đó bất thình lình cắn phập vào tuyến thể trên gáy của cậu.
Mới đầu Kiều Thượng Ngu còn tưởng hắn chỉ cắn một cái, nhưng ngay sau đó cậu mới nhận ra Thành Quyết vốn không phải là cắn bình thường.
Mà là đang tiến hành đánh dấu cậu!
Pheromone mùi đàn hương mang đậm ý vị độc chiếm theo răng nanh ồ ạt tràn vào tuyến thể và máu thịt của Beta.
Dần dần, pheromone của Alpha bao phủ toàn bộ người cậu, nhuộm đầy từ bên ngoài vào sâu tận bên trong cơ thể.
Chỉ trong chốc lát, Kiều Thượng Ngu giống như được nhúng tắm trong pheromone của Thành Quyết, từ đầu đến chân đều tràn ngập mùi đàn hương nồng đậm.
Beta vốn không cảm nhận được pheromone, nên tuyến thể của Beta không thể bị đánh dấu triệt để.
Lúc này, răng nanh bén nhọn như thú của Alpha đâm sâu vào tuyến thể, làm cho Kiều Thượng Ngu không nhịn được mà run rẩy, toàn thân bủn rủn vô lực.
Dưới động tác đánh dấu kéo dài của Alpha, ngón tay của cậu lạnh lẽo và liên tục run rẩy.
Thành Quyết yêu thương nắm lấy tay của Beta.
Đối với Alpha mà nói, đánh dấu là một chuyện cực kỳ quan trọng, có thể giúp Alpha cảm thấy an toàn, đồng thời cũng là bản năng của họ.
Huống chi bạn đời của hắn lại là Beta vĩnh viễn không thể bị đánh dấu triệt để. Không thể bị đánh dấu triệt để, cũng tức là không thể tuyên bố chủ quyền.
Dục vọng độc chiếm của Alpha cực lớn, vì không thể tuyên bố chủ quyền nên không thể cảm nhận đối phương là bạn đời chính thức của mình, từ đó dẫn đến sinh ra cảm giác không an toàn.
Để đạt được cảm giác an toàn, như vậy, điều duy nhất mà Thành Quyết có thể làm là liên tục tiến hành đánh dấu kéo dài với người yêu Beta của mình. 
Không biết tiến hành đánh dấu đã được bao lâu, đến khi Thành Quyết thu răng nanh của mình về, Kiều Thượng Ngu như cọng bún đổ ập vào lòng của hắn.
Hai cánh tay dài mạnh mẽ của Thành Quyết vòng quanh eo Kiều Thượng Ngu, có thể thấy rõ ghim cài áo đính ngọc lam vô cùng nổi bật trên ống tay áo của hắn.
Hắn nhẹ nhàng cúi đầu, khuôn mặt tuấn mỹ dụi nhẹ vào gáy của Beta, động tác vừa dịu dàng vừa lưu luyến.
Alpha đánh dấu chủ quyền xong, cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.
“Lạnh nhạt? Không thích tiếp xúc thân thể?” Thành Quyết ghé vào tai Beta nói bằng giọng khàn khàn quyến rũ: “Trong ba giới tính Alpha, Omega và Beta, từ trước đến nay Alpha luôn là giới tính có dục vọng chiếm hữu mạnh nhất… Tất cả Alpha đều là như vậy, không có ngoại lệ.”
“Có suy nghĩ không đứng đắn là vấy bẩn tôi?”
Thành Quyết cười khẽ, nghe có vẻ rất vui mừng.
“Kiều Thượng Ngu, em có biết năm năm đó, tôi luôn suy nghĩ gì không?”
“…Gì?”
Cả người Kiều Thượng Ngu mềm oặt, tay chân bủn rủn vô lực, ngước mắt nhìn Alpha ở sau lưng.
“Kể từ cái ngày em bắt đầu quan tâm và thân thiện với tôi, tôi đã muốn cắn gáy của em, đánh dấu hết lần này đến lần khác, đến khi nào cả người em nhuốm đầy pheromone của tôi mới thôi.”
Kiều Thượng Ngu khựng lại.
Trước ánh mắt mờ mịt khó hiểu của Beta, Thành Quyết nhấc tay vuốt nhẹ má cậu.
Alpha lại khoan thai lên tiếng: “Từ trước đến nay, Alpha luôn là giới tính có dục vọng chiếm hữu mạnh nhất, mà Alpha trội… Càng bá hơn.”
Ánh mắt của Alpha tối đen, tràn ngập ý ám chỉ.
“Anh tin bà xã sẽ nhanh chóng có tin vui.” Alpha mỉm cười, sau đó cúi đầu hôn lên môi của cậu, đoạn nói tiếp: “Em muốn Alpha hay Beta?”
“…” Kiều Thượng Ngu không còn sức để nói.
“À, Omega thì không được.” Alpha bỗng nhớ tới gì đó, bổ sung: “Anh ghét Omega.”
“…” Kiều Thượng Ngu vẫn im lặng.
“Nếu không thì… Sinh hai đứa? Một Alpha và một Beta, Beta lớn lên giống em thì càng tốt.” Thành Quyết vừa nói vừa bắt đầu sung sướng tưởng tượng ra hình ảnh đó.
Kiều Thượng Ngu im lặng một lúc, rốt cuộc không nhịn được lên tiếng.
“Thành Quyết, tỷ lệ đậu thai của Beta rất thấp, khó có thể mang thai.”
Thành Quyết hơi khựng lại,
Hắn nhíu mày nói: “Anh biết.” Thành Quyết nhướng mày, tỏ ra không quan tâm nói: “Cho nên đến lúc đó, chúng ta sẽ cố gắng thêm.”
Cố gắng?
Cố gắng thế nào?
Kiều Thượng Ngu như một tờ giấy trắng tinh trong chuyện này, không khỏi nhíu mày khó hiểu.
Nhưng sau khi đến thành phố S… Cậu sẽ nhanh chóng có được đáp án.
Chiếc xe sang trọng chạy như bay trên đường, chẳng mấy chốc đã đến nơi.
Khi đến sân bay, Thành Quyết đan mười ngón tay với Kiều Thượng Ngu, dắt cậu xuống xe.
Trên người Kiều Thượng Ngu tỏa ra pheromone nồng đậm của Alpha, làm cho hai gã vệ sĩ phải thầm sợ hãi lùi ra sau hai bước.
Lên máy bay, Thành Quyết lại dính như sam vào Kiều Thượng Ngu, hắn ôm cậu vào lòng, giống như muốn bù lại khoảng thời gian năm năm, chính xác hơn là sáu năm phải sống như khổ tăng không được tiếp xúc da thịt.
Trên máy bay, Kiều Thượng Ngu quay đầu nhìn ra bầu trời đêm ngoài cửa sổ, im lặng không nói gì.
Nếu không thể thuyết phục đối phương bằng ngôn từ, vậy thì chỉ có thể để hiện thực đánh tỉnh đối phương.
Dùng thực tế nói cho hắn biết, cả hai thật sự không thuộc về nhau.
===Hết chương 84===
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.