Mẹ bệnh qua đời đã khiến cậu nghĩ bản thân vì một người không thương mình mà dâng hiến tất cả, giống như liếm chó theo đuổi suốt năm năm trời, trong khi đó lại thờ ơ ít quan tâm đến mẹ, thậm chí còn hồn nhiên vô tư không biết mẹ bị bệnh nặng, mãi đến khi mẹ sắp trút hơi thở cuối cùng thì mới biết hối hận, chẳng khác gì một thằng hề.
Cậu không trách Thành Quyết.
Cậu chỉ tự trách bản thân mình, cảm thấy mình thật ngu xuẩn và buồn cười.
Mà bây giờ, sau khi nghe Thành Quyết nói như vậy, cậu mới biết được… Những gì cậu cho là đúng trước đó, và cả tình yêu đơn phương kia nữa, hóa ra nếu Thành Quyết đáp lại thì cậu sẽ mất hứng thú và ghét bỏ.
Kiều Thượng Ngu thầm bi thương trong lòng.
Cậu chỉ cảm thấy tất cả những điều này thật đáng châm chọc.
Tình yêu mà cậu luôn cho là… Bản thân mình đơn phương thầm mến, trên thực tế lại không phải vậy.
Sau khi biết Thành Quyết không phải là không có tình cảm với cậu, đến với cậu không phải là vì thương hại, nhưng cậu cũng không có hối hận vì đã phủi sạch quan hệ sau khi hắn bị mất trí nhớ, và liên tục nói dối Thành Quyết trong lúc đang làm thư ký của hắn.
Trong lòng của cậu chỉ có một suy nghĩ, bản thân đã sai lầm ngay từ lúc bắt đầu.
Sai đến quá đáng.
Có lẽ cậu không hẳn là thích Thành Quyết.
Không.
Cho dù có thích thì cậu chỉ nên thầm mến trong lòng thôi, đừng tỏ tình và theo đuổi làm gì.
Nếu khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tri-nho-ac-y-nhap-mong/526773/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.