Nhưng suy nghĩ hỗn loạn này rất nhanh bị Giản Diệc Phồn gạt bỏ.
Trong đầu bây giờ của y chỉ có bệnh tình của mẹ.
Y siết chặt cánh tay, bị nỗi sợ hãi bất an nhấn chìm cả người, áo lót ướt đẫm mồ hôi, tay chân lạnh toát.
Nếu mẹ y mà có mệnh hệ gì, y không biết phải làm thế nào để tiếp tục sống.
Càng nghĩ càng thấy khủng hoảng, Giản Diệc Phồn ngồi trên băng ghế, cả người run lẩy bẩy không ngớt.
Giản Diệc Phồn càng lúc càng run rẩy dữ dội hơn, hơn nữa còn run rẩy không bình thường, dẫn đến Kiều Bất Quy ngồi bên cạnh cũng cảm nhận một cách rõ rệt.
Kiều Bất Quy nghi ngờ nghiêng đầu nhìn sang Giản Diệc Phồn bên cạnh.
Trong mắt y viết đầy chữ sợ hãi và bất an với tương lai.
Kiều Bất Quy nhìn Giản Diệc Phồn, cảm giác như đang nhìn bản thân của quá khứ.
Cậu cũng chẳng phải là người hiền lành và mềm lòng.
Nguyên nhân cậu giúp đỡ Giản Diệc Phồn cũng chỉ là vì đối phương rất giống cậu của trước kia.
Nếu như khi đó có người chủ động tới giúp mình… Bộ dạng của cậu sẽ giống như đối phương sao?
Cậu không biết.
Nhưng cũng chẳng có cái gọi là nếu như.
Kiều Bất Quy nhìn dáng vẻ đáng thương của Giản Diệc Phồn, cậu im lặng đưa tay ra nắm lấy cổ tay của đối phương.
Cậu chỉ nắm hờ, không dùng lực.
Nhiệt độ cơ thể của Kiều Bất Quy theo chỗ tiếp xúc chầm chậm truyền tới.
Động tác bất ngờ của Kiều Bất Quy khiến Giản Diệc Phồn kinh ngạc ngẩng đầu.
Động tác của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tri-nho-ac-y-nhap-mong/526760/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.