Sau khi mua nhà không lâu, vì để thuận tiện cho việc đi làm nên Kiều Bất Quy đã tậu luôn một chiếc xe.
Cậu không có yêu cầu quá cao với xe cộ, chỉ cần lái xe thoải mái trơn tru là được, vì thế dưới sự đề cử nhiệt liệt của nhân viên tư vấn, cậu mua một chiếc xe đen nhỏ khoảng chín trăm ngàn. (~3,1 tỷ)
Từ khi có nhiều tiền trong tay, cậu dường như không có khái niệm về chuyện tiền bạc nữa.
Mua xe xong, Kiều Bất Quy dành khoảng một tuần thi đậu bằng lái xe.
Hồi học năm hai đại học, chuyện thi bằng lái đã giống như ăn một bữa cơm với cậu.
Dĩ nhiên, tiền mua xe chín trăm ngàn so với tổng số tiền cậu có được sau khi bán căn nhà của Thành Quyết cho ở trung tâm đắc địa của thành phố S mà nói, chỉ là hạt cát trong sa mạc, hoàn toàn không đáng nhắc tới.
Giản Diệc Phồn nhìn chiếc xe bạc triệu trước mặt, không khỏi thầm hít một hơi thật sâu.
Y nhìn xe đen đắt tiền, càng thêm tự ti trong lòng.
Y nghĩ mình vốn không xứng với Kiều Bất Quy, bây giờ càng cảm nhận sâu sắc tình cảm đơn phương và mơ ước của mình chẳng khác gì cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.
Giản Diệc Phồn hít sâu một hơi.
Y gạt bỏ những suy nghĩ rối ren trong đầu, bây giờ chuyện mẹ bệnh quan trọng hơn cả, không phải là lúc nghĩ tới những chuyện đó.
Kiều Bất Quy mở cửa xe, sau đó nghiêng đầu nhìn Omega đang cúi đầu áy náy bên cạnh.
“Lên xe.”
“A? …Vâng!”
Omega ngoan ngoãn đáp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tri-nho-ac-y-nhap-mong/526759/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.