Kiều Thượng Ngu lập tức bật dậy khỏi ghế, gây ra tiếng động lớn hấp dẫn ánh mắt của các đồng nghiệp xung quanh.
Các đồng nghiệp ai nấy đều mang vẻ mặt tò mò nhìn sang chỗ Kiều Thượng Ngu.
Ngón tay của Kiều Thượng Ngu lạnh như băng, đờ đẫn vô hồn đi tới phòng làm việc của cấp trên.
Trông cậu giống như du hồn, trong nhất thời không biết bản thân đang ở nơi nào.
Đồng nghiệp xì xào xung quanh như thể rời đi xa.
Rõ ràng bây giờ cậu đang ở trong tòa cao ốc của công ty, nhưng lại tựa như đang ở nơi băng tuyết ngập trời.
Kiều Thượng Ngu lảo đảo đẩy cửa đi vào phòng làm việc của cấp trên, vẻ mặt cậu như đưa đám, giọng nói nghẹn ngào không trôi chảy: “Thưa… Sếp… Tôi… Xin nghỉ…”
Cấp trên kinh ngạc ngẩng đầu.
Giọng nói của cậu khó nén đau lòng uất nghẹn: “Mẹ tôi… Bệnh tình nguy kịch…”
Cấp trên thở dài, nhìn vẻ mặt tuyệt vọng của Kiều Thượng Ngu bằng ánh mắt thương hại.
“Cậu đi đi, tôi sẽ viết đơn xin nghỉ phép giúp cậu.”
“…Cảm ơn.”
Cậu nhỏ giọng nói cảm ơn, sau đó nhanh chóng xoay người rời khỏi.
Bước nhanh ra khỏi công ty, ngồi taxi chạy tới bệnh viện, Kiều Thượng Ngu quen đường đi đến vị trí khu nội trú, sau đó đứng trước quầy hướng dẫn báo họ tên của mình.
Y tá nhìn cậu, lập tức đẩy tới một tờ giấy thông báo bệnh tình nguy kịch.
[Kính gửi thân quyến của bà Kiều Vận: Bệnh nhân: Kiều Vận, giới tính: Nữ, tuổi: 49…]
“Sau khi xác nhận thông tin không có sai sót, anh hãy ký tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tri-nho-ac-y-nhap-mong/526711/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.