Kiều Thượng Ngu nghĩ là mình nghe nhầm.
“Tai… Tai nạn giao thông?”
Kiều Thượng Ngu kinh ngạc hỏi lại lần nữa, nghĩ bản thân bị ảo thính.
“Sao, sao có thể…”
“Bây giờ bệnh nhân đang cấp cứu tại bệnh viện trong thành phố, mời người thân mau nhanh chóng đến đó.”
Giọng nam nghiêm túc ngắt lời, nói xong liền cúp máy.
Trong điện thoại vang lên tiếng tút báo bận.
Kiều Thượng Ngu cầm di động đứng như trời trồng, đầu óc rỗng tuếch.
Ánh mắt của cậu đờ đẫn, trong nhất thời không thể tỉnh người lại.
Cậu ngây ngốc bối rối đứng tại chỗ hồi lâu, sau đó mới tỉnh táo, tay chân của cậu lạnh như băng, hoảng hốt loạng choạng chạy đến bậc cửa mang giày đi ra ngoài.
Trên đường đi, Kiều Thượng Ngu đều trong trạng thái hồn vía lên mây.
Tại sao Thành Quyết lại đột ngột bị tai nạn giao thông?
Nghiêm trọng không?
Anh ấy không sao chứ?
Kiều Thượng Ngu càng nghĩ càng luống cuống, nước mắt chực trào nơi khóe mắt.
Tắc xi chạy hơn hai mươi phút mới đến bệnh viện.
Trong hai mươi phút này là hai mươi phút mà cậu trải qua đau khổ nhất trong đời.
Vội vàng xông vào bệnh viện, Kiều Thượng Ngu lo lắng chạy tới phòng cấp cứu.
Hốt hoảng chạy tới bên ngoài phòng cấp cứu, vừa ngước mắt lên liền thấy một bóng người đã lâu không gặp.
Chỉ thấy đứng cách đó không xa, bà Hác khoác một chiếc áo choàng màu lam, trên vai có đính đá quý đắt tiền, trông duyên dáng sang trọng, bà ta đang nhíu mày đứng nhìn cửa phòng cấp cứu.
Sau lưng bà Hác tôn quý là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tri-nho-ac-y-nhap-mong/526696/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.