Sau ngày hôm đó, mối quan hệ giữa chúng tôi đã trở về với con số không tròn trĩnh.
Không quá thân thiết nhưng cũng không quá xa lạ, mọi thứ giống như đã quay về lại với thời điểm năm tôi học lớp chín.
Quay lại với khoảng thời gian chúng tôi đang dần làm quen với nhau.
“Đoạn múa của Cửu Ngọc được chia sẻ nhiều lắm luôn, ai cũng tò mò hỏi xin thông tin của cậu ấy, chắc chẳng ai tin cậu ấy là con trai thật đâu.”
“Phải đấy, chị của tớ sau khi xem xong liền về hỏi tớ có phải là bạn học cùng lớp không. Tớ nói đúng rồi, là con trai còn học rất giỏi nhưng chị ấy cứ không tin. Còn nói làm gì có đứa con trai nào lại có nét đẹp mềm mại đến như vậy.”
Trên đường từ cổng trường đi lên lớp học, đa số mọi người sân và trên hành lang đều tập trung ánh nhìn lên người tôi. Nhưng ngoại trừ vài người bạo dạn một chút chạy đến dúi mấy phong thư vào trong tay thì cũng không có thêm rắc rối nào cả.
Tôi xếp lại mấy lá thư một chút, nhét vào trong balo rồi đi lên lớp.
Trước khi tôi mở cửa phòng học thì nghe được tiếng nói chuyện ở bên trong rất ồn ào, nhưng sau khi cánh cửa được đẩy mở thì cả lớp lại im bặt, toàn bộ ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi.
Bị mọi người trong lớp nhìn như vậy bỗng nhiên tôi có chút chột dạ, vô thức đưa tay lên mặt xoa xem trên mặt có dính cái gì hay không.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trang/3374252/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.