🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tần Nguyệt thức giấc rửa mặt qua loa rồi đem áo khoác hôm qua bị bẩn đi ngâm trước rồi mới giặc.



Cô vẫn nhớ mình nhét bức ảnh vào túi áo nên trước khi ngâm liền thò tay vào muốn lấy ra, nhưng túi áo khoác trống trơn!



"Đâu, đâu rồi!"



Tần Nguyệt luống cuống tay chân tìm kỹ hai bên túi áo vẫn không có, cô liền lật tung cả phòng ngủ lên cũng chẳng thấy bóng dáng bức ảnh đâu.



"Mình nhớ là nhét vào tui rồi mà!"



Cô gấp đến phát khóc tìm khắp phòng vẫn không có, cô liền chạy thẳng xuống tầng mặc kệ tiếng gọi của thím Hà đang bê đồ ăn lên.



Vào buổi sáng trong rừng cây nhỏ vẫn còn vươn sương sớm, Tần Nguyệt một thân váy ngủ dài đến đầu gối tóc tai còn chưa chải chuốt đã chạy đến lật từng khóm lá khô lên tìm kiếm bức ảnh.



Bờ môi nhỏ nhắn mím chặt, hai mắt đã dâng lên một tầng hơi nước, mặc cho tay chân dính bẩn cô vẫn kiên trì ngồi xổm dưới đất lục tìm.



Bức ảnh đó là thứ duy nhất mẹ để lại cho cô, là thứ duy nhất cô có thể nhớ rõ dung mạo của bà, cô không thể làm mất nó được!



"Gâu gâu!"



Bỗng từ đâu chui ra một chú chó cỏ màu vàng, nó thấy Tần Nguyệt lúi húi dưới đất chắc cảm thấy thú vị nên chạy đến ngoắc đuôi sủa gâu gâu với cô.



"Mày đi ra đi."



Tần Nguyệt giọng nói nghèn nghẹn đẩy con chó kia ra xa nhưng lại làm nó lầm tưởng là cô đang đùa với nó,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trang-nho-cua-pho-dich-bac/2947655/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mặt Trăng Nhỏ Của Phó Dịch Bắc
Chương 10: Ê, NHÓC TÊN GÌ ĐÓ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.