"Phó thiếu cố lên!"
"Dịch Bắc cố lên!"
Trên sân bóng hầu hết các thiếu nữ đều hò reo cổ vũ cho Phó Dịch Bắc, ngay cả La Tuệ Lăng hai má ửng đỏ ngượng ngùng cũng lớn giọng cổ vũ cho anh.
Duy nhất chỉ có Tần Nguyệt mãi vẫn không hó hé lời nào, cô ôm chặt chai nước khoáng trong lòng đôi mắt âm thầm dõi theo bóng dáng thiếu niên kia.
"Hoan hô!"
Phó Dịch Bắc lần nữa úp bóng vào rổ khiến cho cả đám thiếu nữ phải réo lên một tiếng.
Cả người anh ướt đẫm mồ hôi nụ cười sáng chói còn hơn cả ánh mặt trời ban trưa, anh đập tay ăn mừng với Thẩm Thiên Thành một cái rồi cố ý liếc nhìn sang hướng Tần Nguyệt.
Bốn mắt chạm nhau, Tần Nguyệt hơi đờ người giây lát sau đó vờ như không có gì mà thu tầm mắt về, cô bất giác mở chai nước khoáng ra ngửa đầu uống.
Khoé môi Phó Dịch Bắc nhếch lên anh khẽ xì một tiếng tiếp tục lao vào trận bóng dang dỡ.
Tần Nguyệt uống một hơi gần nửa chai nước đưa tay vuốt vuốt ngực nhuận khí, cô tưởng mình sắp tắt thở tới nơi rồi!
Người kia tự dưng lại nhìn cô làm gì không biết, còn cười nữa!
Từ lúc sáng nay ở rừng cây nhỏ cô đã thấy anh khác khác rồi mà không hiểu vấn đề nằm ở đâu.
Bây giờ thì cô đã có thể xác định anh có chút khác với vài lần gặp mặt trước, cụ thể chính là trong ánh mắt anh lúc nhìn cô đã không còn tia địch ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trang-nho-cua-pho-dich-bac/2947647/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.