Mặt trời lên rồi lặn xuống, tiếng chuông vào lớp reo lên rồi lại đến tiếng chuông ra về, một ngày nữa lại trôi qua không hề báo trước.
Phó Dịch Bắc được hôm giáo viên thả cho về sớm 5 phút, anh tí tửng xách cặp lên đi ra từ cửa sau của lớp một đường đi thẳng đến toà nhà khối 11.
Bầu trời hôm nay không được đẹp cho lắm, mây đen che kín bầu trời gió thổi lạnh thấu sương, từng hạt mưa tí tách rơi xuống thấm lên da thịt thấm vào cả cõi lòng người ta.
Tinh tinh hai tiếng, Phó Dịch Bắc đội mưa bước đi chậm rãi lấy di động từ túi quần ra xem.
Là Tần Nguyệt nhắn: "Tôi có việc về trước, anh không cần đến đón tôi đâu."
Phó Dịch Bắc chân đã bước lên bậc thang toà nhà khối 11, anh tặc lưỡi tắt di động rồi nhét vào túi hiển nhiên là không thèm để tin nhắn của Tần Nguyệt vào mắt.
Anh đã đi đến tận đây rồi cô còn bảo anh không cần đến! Dĩ nhiên là anh càng phải đến, để xem cô có việc gì gấp mà bỏ anh lại một mình!
Phó Dịch Bắc thong dong đi đến lớp 11a, nhưng lạ là hôm nay lớp này lại ồn ào đến lạ.
"Cô còn nói nữa có tin tôi tát vào mặt cô hay không?"
Giọng nói này anh nghe có chút quen tai, hình như là cô bạn thường hay đi cùng với Tần Nguyệt.
Phó Dịch Bắc bất giác bước nhanh hai bước từ cửa sau lớp học nhìn vào trong, anh quét mắt một vòng không thấy Tần Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trang-nho-cua-pho-dich-bac/2947599/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.