Tối muộn mọi người ai thì trở về lều của người nấy, Tần Nguyệt ôm bụng khó chịu nhăn nhó không biết vì sao lần này tới kỳ bụng cô lại đau thế không biết!
Nhưng cô không có thuốc nên chỉ đành cắn răng nhịn đau, đang lúc cố đi vào giấc ngủ để quên cơn đau thì lều bị người gõ vài cái.
Tần Nguyệt bò dậy kéo khoá mở lều ra từ bên trong, chỉ thấy Phó Dịch Bắc thân người cao lớn lập tức chui vào, còn không cho cô có cơ hội phản ứng anh đã khoá lều lại luôn.
"Sao, sao anh lại sang đây?"
Tần Nguyệt xoã tóc nên có chút rối, cô mặc một bộ pijama quấn mình trong mền nhỏ, vì cơn đau ở bụng nên mặt mày cứ nhăn nhăn nhó nhó như quả mướp đắng.
Phó Dịch Bắc mím môi nhịn không được đưa tay véo má cô, sau đó đưa ra hai viên thuốc nhỏ xíu tròn trịa.
"Em mau uống thuốc đi."
Tần Nguyệt sững sốt nhận lấy thuốc từ tay anh, cô hỏi:
"Anh lấy từ đâu ra thế?"
Phó Dịch Bắc không trả lời ngược lại còn như có ảo thuật lấy ra một túi chườm nóng nhét vào bên trong mền nhỏ của cô.
"Ở đâu ra không quan trọng, em nhanh uống thuốc đi."
Tần Nguyệt uống thuốc rồi nằm xuống chườm túi chườm lên bụng dưới, cả người thoáng chốc trở nên ấm áp dễ chịu hơn rất nhiều.
Bôn ba cả ngày Phó Dịch Bắc cũng hơi mệt nên nằm oạch xuống cạnh cô, anh thở dài nghiêng đầu sang nhìn cô thấy cô cứ nhăn mày mãi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trang-nho-cua-pho-dich-bac/2947219/chuong-92.html