Lớp 12 cuối cấp là khoảng thời gian mà học sinh phải dùng hết nỗ lực để chạy đua cùng thời gian.
Tần Nguyệt vì muốn thi vào trường đại học trọng điểm và mục tiêu là một xuất học bổng mà cô cơ hồ là liều mạng mà học.
Không có Phó Dịch Bắc ở cạnh, ngay cả Thẩm Thiên Thành cũng lâu lâu mới về đại viện, Tần Nguyệt quyết không bước chân ra khỏi phòng ngủ tự nhốt mình ôn tập ngay khi có thể.
Nhưng phải nói lớp 12 bài vở cực kỳ nặng, dù Tần Nguyệt cố hết sức nhưng cũng không thể chu toàn mọi việc.
Giờ tự học kết thúc đã là 8 giờ tối, Tần Nguyệt ngồi ở trạm chờ xe buýt đến nhưng chờ một lúc cô lại buồn ngủ tới không mở mắt lên được.
Lắc đầu, dụi mắt, cô không biết ngáp bao nhiêu lần nhưng xe vẫn chưa đến cuối cùng gật gù ngủ gục lúc nào không hay.
Ngay khi cô sắp ngã sang một bên thì cả người đột ngột được người đỡ lấy. Trình Duệ chần chừ không có đánh thức cô, anh ngồi xuống để Tần Nguyệt tựa lên vai mình ngủ thêm một lúc rồi vẩy tay ra hiệu cho tài xế chờ đợi.
Tần Nguyệt ngủ không quá lâu chưa tới 10 phút cô đã giật mình tỉnh giấc, phản xạ có điều kiện mà nhìn quanh quất.
Trình Duệ nhìn cô, thấp giọng hỏi:
"Cậu tỉnh rồi à?"
"Trình Duệ!"
Tần Nguyệt ngạc nhiên nhìn anh, hỏi:
"Sao cậu lại ở đây?"
Trình Duệ cười cười đỡ cô đứng lên.
"Đi ngang qua thôi, trễ rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trang-nho-cua-pho-dich-bac/2947217/chuong-93.html