Là cô chủ động hẹn Tiết Khiêm Quân đúng lúc Bạch Lập Nhân có hẹn.
“Anh không ngờ với sức khỏe như vậy mà em còn đi làm được.” Vừa gặp mặt, ánh mắt Tiết Khiêm Quân đã lộ rõ vẻ trách cứ.
“Không sao, tôi hồi phục rất nhanh, ra ngoài làm việc trái lại rất có tinh thần.” Vì để chứng minh lời mình nói là thật, Diệu Diệu còn chống tay đứng lên, lúc la lúc lắc đi một đoạn.
Gần đây cô rất cố gắng để có thể phục hồi sức khỏe, hai chân cũng đã khá hơn rất nhiều, mấy hôm nay, Diệu Diệu đã có thể bước được vài bước mà không cần vật gì đỡ.
Tuy rằng tư thế đi của cô khó coi đến mức thê thảm.
Nhưng cũng không sao, dù gì anh ta cũng chỉ là bạn bè bình thường, cho dù có ngã sấp xuống cũng không sợ bị mất mặt.
“Được rồi, được rồi, tin em rồi.” Tiết Khiêm Quân ngăn cô lại, sợ cô vất vả nên vội vàng đỡ cô ngồi xuống.
“Gần đây sao rồi, dạ dày còn đau không?” Đợi Diệu Diệu ngồi xuống rồi Tiết Khiêm Quân mới thân thiết hỏi.
Vì tính độc đoán của Bạch Lập Nhân mà lâu rồi anh ta chưa được gặp cô.
“Tiết Khiêm Quân, tôi tìm anh là vì chuyện khác.” Diệu Diệu hít sâu một hơi, cô không muốn lãng phí thời gian để ngồi đây hàn huyên.
Trước thái độ nghiêm túc của Diệu Diệu, mắt anh ta bỗng tối sầm lại.
“Dạ dày của em không tốt, gọi món trước đi, chuyện khác từ từ nói.” Tiết Khiêm Quân tự nhiên mỉm cười, vẫn săn sóc như cũ.
Vì vậy Diệu Diệu chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trai/1219979/quyen-7-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.