Chương trước
Chương sau
Tô Dĩ Anh dường như chửi còn chưa đủ, chanh chua nói tiếp, "Tần Gia Huyên, cô đừng tưởng đứng đó có người che chắn là có thể bao che chuyện này! Tôi hôm nay phải nói cho cả thế giới biết cô bẩn thỉu, đê tiện nhường nào!"

Tần Gia Dung có chút hoảng sợ, Tô Dĩ Anh này hùng hồn xông vào đây thế này khẳng định có chuẩn bị từ trước. Nhưng rất nhanh cô ta lấy lại bình tĩnh, sao phải sợ, cô ta hiện giờ không những là đại tiểu thư Tần Gia- mà còn là Kính thiếu phu nhân của Kính gia. Kính Thiên Minh, Tần Cảnh Dật hay phu phụ Tần Gia đều cưng chiều, tin tưởng cô ta hết mực như thế, sợ gì chứ?

"Tô tiểu thư, cô biết tội phỉ báng danh dự người khác phạt tù bao nhiêu năm không?"

Tần Gia Dung những tưởng trấn áp được Tô Dĩ Anh, chỉ là lời cô ta lại càng phản tác dụng, như đổ thêm dầu vào lửa, chọc Tô Dĩ Anh nổi khùng, "Cô còn không biết xấu hổ? Nếu không phải hôm nay tôi phanh phui mọi chuyện, chắc chắn cô định lừa dối Minh ca cả đời!"

"Tôi biết cô luôn không ưa tôi! Hôm nay là đại hội Tần Gia, cô tốt nhất đừng có làm bậy!" Tần Gia Dung lãnh khốc nói, thật cao cao tại thượng.

Mọi người còn đang ngớ người chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì Diệp Hàm Huyên gảy gảy ngón tay tinh xảo nói, "Tần tiểu thư cứ bình tĩnh, đừng có cả vú lấp miệng em thế chứ! Vị tiểu thư này nói gì thì cứ nói đi, bổn tiểu thư bảo kê cho!"

"Cô....thù dai! Chuyện ở phòng thay đồ hôm đó đúng là tôi sai, tôi cứ tưởng cô bỏ qua rồi...."

Diệp Hàm Huyên cười gợi đòn nói, "Đấy là việc của cô! Quên không nói cho cô biết, tôi chính là tiểu nhân, đặc biệt nhớ dai thù lâu đấy! Không thích bỏ qua cho cô thì làm thế nào?"

"................" Tần Gia Dung cạn lời, mọi người cũng cạn lời toàn tập! Đã sớm nghe qua tính tình của vị Trầm tiểu thư này thực không tốt, chỉ là không ngờ lại xấu như vậy! Thực càn quấy, không kiêng nể gì ai- nhưng ngặt nỗi người ta có quyền, có được chưa hả? Ai dám ho he gì đây?

Tô Dĩ Anh đôi mắt mang theo tinh quang lấp lánh tràn ngập bái phục nhìn về phía Diệp Hàm Huyên, chị đại này ngầu quá!!!!!! Quá đỉnh! Tỗ Dĩ Anh cảm giác bản thân là nữ hiệp, cứu giúp nhân thế, con ả đê tiện kia- phải trị! Không để cho nó đẻ trứng!

"Em gái, có chuyện gì lên đây nói đi!" Diệp Hàm Huyên vời tay về phía Tô Dĩ Anh nói.

Khác với kì vọng trong tưởng tượng của Tần Gia Dung, Tần Cảnh Dật và Tần phu nhân trầm mặc không nói lời nào, còn Kính Thiên Minh và Tần lão gia vẫn chưa thấy bóng dáng đâu. Một cỗ bất an mơ hồ nhen nhóm dần....

"Bác gái, mọi người..." Tô Dĩ Anh bước lên đài, cúi đầu lễ phép nói.

Chỉ những người có địa vị cực cao ở Tần Gia và gia chủ của những gia tộc lớn khác mới có tư cách đặt chân lên đây. Tô gia tuy có địa vị khá cao, nhưng ở Đế Đô đầm rồng hang hổ này, tuyệt không thể khinh suất, tránh kéo thêm đại thù cho gia tộc.

Tần Gia Huyên này là bất đắc dĩ! Kính Thiên Minh là người đàn ông Tô Dĩ Anh yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên! Có trời mới biết nhìn thân ảnh hai người sánh đôi nhau ở đại hội Kính gia ngày ấy, cô đã đau biết chừng nào, nhưng không thể không phủ nhận- hai người như một cặp trời sinh dành cho nhau! Lúc Tần Gia Huyên bị bôi đen, cô đã vui sướng biết chừng nào- vì người phụ nữ này không xứng với anh ấy, anh ấy sẽ rất nhanh ly hôn cô ta thôi!

Nhưng mà hi vọng lại lần nữa bị dập tắt......Anh ấy cưng chiều bế cô ta rời đi, lúc ấy Tô Dĩ Anh đã quyết định phải buông tay, phải quên người đàn ông cao lãnh mà ôn nhu kia đi, phải xóa hình bóng kia....

Đoạn tình cảm kia, sau ba tháng cứ ngỡ đã nhạt nhòa dần rồi biến mất- chỉ là Tô Dĩ Anh đã nhầm....

Đã đánh giá nhẹ sức hút của người đàn ông kia, cũng đánh giá bản thân cô quá cao!

Tô Dĩ Anh biết, cả đời này Kính Thiên Minh sẽ không bao giờ yêu cô đâu! Nhưng vậy thì sao? Có ảnh hưởng gì tới tình yêu cô dành cho anh ấy?

Cô không thể để anh ấy mù quáng bị người phụ nữ kia lừa gạt được! Bây giờ khi biết sự thật phũ phàng này anh ấy đau một- còn hơn mai kia đau mười!

"Chờ khi Kính Thiên Minh xuất hiện chính tay tôi sẽ đưa bản giám định huyết thống ADN này cho anh ấy xem! Để anh ấy biết bộ mặt giả tạo của cô!"

Lại là giám định ADN.....

Chín mươi phần trăm người ở đây đều có mặt ở đại hội Kính gia lần ấy! Hai bản giám ADN lần đó đã gây ra sóng gió gì, có ai mà không biết? Sự thật động trời che giấu hơn hai mươi năm theo đó là phơi bày ra ánh sáng.

Còn lần này- ngữ khí tự tin kia của Tô Dĩ Anh, liệu có phải hay không....chuyện kia là thật?

Tần Gia Dung bàn tay không kìm được mà run rẩy, tận lực giấu sau lưng không để ai trông thấy! Lại là bản xét nghiệm ADN! Không thể nào! Tại sao Tô Dĩ Anh lại có mẫu ADN của đứa nhỏ trong bụng cô ta? Và cả của Kính Thiên Minh! Điều này không có khả năng!

Cyril- à không lúc này phải gọi ông ta với cái tên Dực Phàm! Bởi lẽ ngoại trừ Diệp Hàm Huyên ra- tuyệt nhiên không có ai biết thân phận thật sự của ông ta! Ông ta cứ như thế mà đàng hoàng bước tới.

"Thầy....." Tần Gia Dung có chút kinh động khi trông thấy Dực Phàm, cứu tinh của cô ta tới rồi....

__________

>< rất cảm ơn sự ủng hộ nhiệt tình của mọi người!!!!

Tui là tui ghét ông thầy này lắm rồi ý!!!

#UyenToTo
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.