Kính Thiên Minh thấy cô gái bất động đứng đó, khuôn mặt ngây thơ của anh tỏ vẻ nghi ngờ không đáng có, chau mày hỏi:
"Cô rốt cuộc là ai hả? Tuyệt đối không phải vợ tôi."
Diệp Hàm Huyên nghiến răng kèn kẹt, lại gần tên ngốc, thơm lên má anh ta.
Sau khi thơm xong Diệp Hàm Huyên liếm liếm mép, nghĩ bụng: cũng không tệ lắm, da thịt rất mềm, còn có xạ hương nhè nhẹ, cô cũng không thiệt thòi lắm đi!
"Thấy chưa chồng?"
Diệp Hàm Huyên cứ ngỡ tên ngốc này sẽ ngoan ngoãn nghe lời cô nói, cô bảo đi hướng Đông tuyệt đối không đi hướng Tây, cô bảo sang trái tuyệt đối không sang phải.
"Cô chắc chắn giả mạo vợ tôi, người ta nói vợ chồng hôn môi, ai bảo thơm má?"
Nói xong Kính Thiên Minh còn bày ra bộ dạng oan ức, ngón tay thon dài run run chỉ vào Diệp Hàm Huyên:
"Cô, có phải cô nhìn tôi bộ dáng đẹp mắt nên sinh lòng ham muốn, chiếm tiện nghi của tôi? Đồ lưu manh."
Cơ mặt Diệp Hàm Huyên run run, chân cô suýt nữa ngã quỵ xuống đất.
Cái tình huống chó gặm gì đây?
Lão thiên, lăn ra đây, bà đây muốn tìm ông tâm sự cuộc đời!
Diệp Hàm Huyên khi nhìn khuôn thiên thần ngây thơ kia của Kính Thiên Minh, cô có ảo giác, mình tuyệt đối là tên cặn bã cưỡng đoạt con gái nhà lành rồi phủi mông chuồn mất ý!!! Rõ ràng là tên này bảo cô thơm!!!
Đây chẳng lẽ là vừa ăn cắp vừa la làng trong truyền thuyết?
Chợt Diệp Hàm Huyên lại nghĩ, nếu bây giờ tiếp tục nhượng bộ hắn, sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tinh-tong-tai-gia-ngoc-cam-du-do/134586/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.