"Bút? Vật đó bề ngoài nhìn thế nào?"
"Nó làm bằng kim loại, hoa văn giống như cành olive"
Phó Kiệt gật gù: "Sao không bảo hệ thống của em chỉ điểm có phải nhanh hơn không"
Mạc Khanh trừng mắt: "Chẳng phải cùng với hệ thống của anh dắt tay nhau đi trốn rồi sao. Hơn nữa còn bảo em nếu không có việc gì quan trọng đừng làm phiền"
Phó Kiệt chăm chú tìm từng ô một tránh bỏ sót cái vật nhỏ bé mà Mạc Khanh nhắc tới, một lúc sau mới không nhanh không chậm đáp: "Anh cũng không muốn ai làm phiền chúng ta"
!!!
Mạc Khanh có hơi thụ sủng nhược kinh quay qua nhìn sườn mặt nghiêm nghị của Phó Kiệt, trong lòng gào thét.
Cùng nam chính nói chuyện yêu đương quả nhiên là một cảm giác phi thường tốt đẹp ~ nhaaaaaaaa...
Đọc FULL bộ truyện.
Không biết có phải lây nhiễm hào quang nhân vật "đã trở thành" quan trọng hay không mà tâm tình cô bây giờ rất thư sướng. Giống như mới được buff thêm 100 tuổi, chính là Kim Cương Thân đập mãi không chết.
Nhìn Mạc Khanh miệng cười ngu không dứt khiến Phó Kiệt hơi ngượng bất đắc dĩ ngừng động tác lại, đưa bàn tay ra bẹo cái bánh má mềm mát kia một chút mới chịu tiếp tục.
Thành ra trong không gian vạn năng số đo thời gian là vô dụng, hai kẻ dị năng lẫn võ công cao cường đều không thèm đả động tới nó, cứ dùng thể lực người bình thường trái tìm phải tìm nhằm hưởng thụ không khí chỉ có hai người. Thỉnh thoảng buông mấy câu ngọt ngấy chọc người ngứa răng rồi cười khúc khích.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-thanh-nhan-vat-phan-dien/1371399/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.