Hách Á Lân nhìn bóng dáng La Nhụy Vân mang hai đứa bé rời đi. Trong đầu suy nghĩ lại lời cô vừa mới nói.
Sau khi kiểm tra một lượt cô nói ngoại trừ bị kinh hãi dẫn tới tâm thần bất ổn một chút ra, còn lại không đáng ngại, cơ thể không có bị thương,.
Điều đó có nghĩa cha mẹ hai đứa trẻ cường đại tới mức bảo hộ hai đứa chu toàn cơm áo không lo, nơi ẩn nấp lại vô cùng an toàn, thế cho nên chúng mới vô lo bình an lớn lên.
Đối với hai người thực lực mạnh này Hách Á Lân càng lúc càng tò mò. Nếu có thể, thật mong bọn họ đầu nhập vào Thủ Đô, giúp một tay bảo vệ nhân loại đang trên bờ vực báo động.
Thủy Lam và Thứ Nguyên vẫn đi sát bên cạnh nhau không rời, trong đôi mắt tròn to đều là quan sát cùng sợ sệt.
La Nhụy Vân kìm lòng không đậu nói vài câu trấn an, lấy từ tủ gỗ ra hai cái kẹo mút nhỏ đưa cho chúng, đoạn dịu dàng quỳ một gối xuống xoa đầu thân cận:
"Tiểu Nguyên, tiểu Lam, hai con mấy tuổi rồi?"
Thứ Nguyên bẹp môi nói: "Con và chị Tiểu Lam đều 6 tuổi rồi"
La Nhụy Vân nhìn dáng người nhỏ gầy của hai đứa không phát hiện ra bị thiếu chất, suy đoán có lẽ mạt thế lăn lộn khổ cực nên cao hơi chậm chút, sắc mặt càng dịu dàng hơn mấy phần.
"Gọi cô là cô La được rồi, hai đứa ngoan ngoãn trong này tắm rửa, cô đi sắp xếp chỗ ngủ tạm. Cả hai tự tắm được chứ?"
Thứ Nguyên nhu thuận gật đầu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-thanh-nhan-vat-phan-dien/1371398/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.