"Mạc Vương, xin lỗi ngài, Khắc Dã vô dụng phụ lòng kỳ vọng của ngài"
Cổ Mục Khắc Dã suy yếu nhưng vẫn gắng sức hướng tới người đang ngồi trên ghế, cúi mặt quỳ dưới đất trước giường bệnh trong viện nghiên cứu thành Y. Nghĩ đến cảnh bại trận nhanh chóng của mình trước tang thi lạ mặt bị Mạc Vương nhìn thấy tất cả không khỏi xấu hổ ê chề.
Bên cạnh là Phó Thanh và Cổ Mục Tây Á mặc kệ thương thế đau đớn tới cỡ nào cũng đồng dạng quỳ gối cung kính. Biểu tình mặc người được gọi là Mạc Vương kia xử trí.
"Không trách được các ngươi. Là dị năng của chúng ngẫu nhiên khắc được" Kẻ mang khí thế khiếp đảm ung dung nhàn nhã cầm tách hồng trà nóng thơm ngát đưa lên mũi ngửi, sau đó uống một ngụm.
"Dị năng Vô Hiệu Hoá cũng không có tác dụng với Mạc Khanh, thú vị... thực thú vị"
Phát ra một tiếng cười trầm đục, Mạc Vương gõ gõ ngón tay lên thành ghế ra chiều suy nghĩ. Ba kẻ dưới sàn cúi đầu im lặng không dám lên tiếng khi chưa được cho phép.
Mạc Vương nheo mắt nhìn ra ngoài cửa sổ:
"Xem nào, bức tường đất... hệ Thổ; cây dù gỗ... hệ Mộc; phá xích sắt... hệ Kim.
Cập nhật sớm nhất tại.
Tuy khác với dự tính nhưng vẫn là một nhân vật cường đại. Còn có thể sử dụng chiêu thức võ công.
Rất tốt, ta sẽ có biện pháp"
Ba người Phó Thanh bờ vai bỗng run rẩy một trận, khi cảm thấy áp bức đè ép cơ thể đã biến mất mới dám rụt rè ngẩng đầu lên.
Chiếc ghế trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-thanh-nhan-vat-phan-dien/1371369/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.