"Chi Tĩnh, được em chủ động nhờ giúp đỡ thế này anh rất vui. Mấy tiếng trước anh có gặp cha em, chú ấy nói sau khi em từ thành S về sẽ chính thức bàn bạc chuyện của chúng ta"
Đường Vũ Hán vui vẻ nói không ngừng từ lúc xe chạy từ căn cứ đến bây giờ đã 30 phút đồng hồ. Làm sao hắn không vui vẻ cho được, hôn thê của hắn cuối cùng cũng chịu chủ động nói chuyện, không những vậy còn đích thân đón hắn đến thành phố S, cô ấy còn không mang theo một con chó nào làm kỳ đà.
Xe chạy đến ven bìa rừng thành phố tiếp giáp với thủ đô thì bất ngờ phanh lại, Trác Chi Tĩnh nhất quyết tự mình lái xe ngồi bất động, ánh mắt chuyên chú nhìn về phía trước, hoàn toàn không có một động thái nào khác rằng cô ta sẽ lái tiếp.
Đường Vũ Hán nhìn không gian xung quanh vắng lặng, hắn thắc mắc:
"Em đói à? Hay em muốn đi vệ sinh?"
"Đường - Vũ - Hán !"
Trác Chi Tĩnh gằn từng chữ trong kẽ răng: " Anh có còn nhớ Trạch Tư Hoành không??"
Đường Vũ Hán nghe Trác Chi Tĩnh nhắc đến, ngưng một lát, vẻ mặt hoạt ngôn bình thường thu lại, lộ ra vài phần nặng nề. Hắn gật đầu.
"Anh có biết Trạch Tư Hoành chết như thế nào không??"
Hắn gật đầu.
"Anh tận mắt chứng kiến?"
Hắn tiếp tục gật đầu.
Trác Chi Tĩnh siết chặt vô lăng, cô ta dường như nhớ lại điều gì đó, đầu cúi xuống, giấu cảm xúc tận sâu vào trong lòng.
Mãi sau, cô ta mới khàn giọng, đầu vẫn cúi gằm: "Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-thanh-nhan-vat-phan-dien/1371352/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.