"A Kiệt, đừng nói là cậu có tình cảm với vị hôn thê mới bãi nhiệm của cậu đấy nhé. Quan tâm người ta như vậy không phải đổ rồi đấy chứ" 
Nghe Đường Vũ Hán tự suy diễn ra như vậy Phó Kiệt bỗng khựng lại một chút suy nghĩ. 
Hắn biểu lộ ra ngoài rất rõ ràng sao? 
Tất cả cũng chỉ là lo lắng cô gái này bị kẻ nào đó ám hại xúi giục, mạt thế ập đến tự nhiên biến thành cỗ máy giết chóc liên tục sai thủ hạ tập hợp tang thi triều tiêu diệt rất nhiều căn cứ người sống sót. 
Hắn đã sống lại, chắc chắn ông trời đang cho hắn cơ hội không để chuyện đó tái diễn một lần nữa, muốn hắn sửa chữa những sai lầm đã xảy ra để nhân loại không rơi vào tuyệt lộ. 
Đáng lẽ hắn sẽ giết cô ngay thời gian đầu để tránh hậu họa về sau. 
Nhưng chẳng phải quá rõ ràng sao. 
Tang thi Vương này chết đi sẽ có tang thi vương khác đứng lên nối tiếp, dù hắn có giết cô thì cũng sẽ có tang thi khác được sinh ra, có khi còn mạnh mẽ hơn cả cô kiếp trước. 
Chi bằng ... canh giữ cô thật tốt. Không để kẻ nào có ý đồ tiếp cận. 
"..." 
"Quân nhân lại sợ chó à?" 
"Sợ chó không phân biệt qua công việc" 
"Quân nhân không phải tiếp xúc với chó nghiệp vụ à?" 
"Con ông cháu cha muốn làm gì cũng không bố con thằng nào dám ý kiến. Ý kiến thì cút" 
"Súc sinh" 
Phó Kiệt cật lực khắc chế không cười ra tiếng làm Đường Vũ Hán mất mặt trước Mạc Khanh, nhưng mà hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-thanh-nhan-vat-phan-dien/1371342/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.