Chương trước
Chương sau
"Phó Kiệt, cô nàng hôn thê tiền nhiệm của cậu quả nhiên dù chính bản thân đưa ra quyết định hủy hôn vẫn quan tâm cậu thực nhiệt tình nha. Đỡ những hai phát đạn suýt thì đi tong luôn cái mạng.
Chậc chậc !!"
Đường Vũ Hán cầm hồ sơ bệnh nhân của Mạc Khanh lên xem xét một lượt.
Đệt, sức sống còn dai hơn cả đỉa, 5 lần tim ngừng đập, huyết áp dưới vạch nguy hiểm, hôn mê sâu, ... vật lộn hơn 6 tiếng đồng hồ cấp cứu mới vớt được ở chân Diêm Vương về, nếu cô ta mà bình an tỉnh lại thì Phó Kiệt mắc nợ cô ta không ít.
Đỡ dao đâm vào vai khi gặp côn đồ, bằng lòng thân mang bệnh tật đến thành phố E lưu diễn, giờ thì là 2 phát đạn cắt đứt cả động mạch gần tim.
Tên bạn tốt của hắn có cô gái xinh đẹp lại si tình như vậy thực quá là may mắn đi.
Ấy thế mà lại huỷ hôn, phí của !!!
Phó Kiệt ngồi trên ghế sofa trong phòng làm việc của Khiêm Tấn Hạo không nói lời nào. Ngoài thân chỉ xây xát nhẹ nên hầu như hắn không cần phải nằm viện cứ thế về nhà cũng được.
Nhưng mà Phó Kiệt sau khi trùng sinh đã có tính toán của riêng mình, nhất là bây giờ nếu hắn khoẻ mạnh xuất hiện thì lại tốn thì giờ đi giải thích với người nhà và fan hâm mộ. Có khi lại phải đến thành phố E đúng lịch trình.
Thế thì thà hắn để A Hạo tung tin mình vẫn hôn mê cách ly ở phòng đặc biệt không cho ai gặp thì hơn.
Với lại hắn cũng muốn xem một chút, -em trai- sau vụ này sẽ có hành động gì tiếp theo.
"A Hán, cậu vẫn qua lại với Trác Chi Tĩnh?" Phó Kiệt nhíu mày nhìn Đường Vũ Hán cầm điện thoại cười ngô nghê.
"Vẫn là vẫn thế nào" Đường Vũ Hán đang chơi game liền trợn mắt "Đương nhiên phải qua lại mới đúng. Mẹ kiếp con chó lông bùi nhùi kia lúc nào cũng quấn lấy cô ấy làm tôi không tài nào lại gần được.
Nó là chó hay là nhà ngoại cảm thế không biết"
Nhớ đến kiếp trước sau khi mạt thế bùng nổ dù A Hán có cố gắng thế nào đều không hề khiến Trác Chi Tĩnh mảy may suy chuyển tình cảm. Có mấy lần A Hán còn suýt chết do nhảy vào nguy hiểm nhung nhúc tang thi để cứu cô ta. Vậy mà Trác Chi Tĩnh không những không hề rung động ngược lại thái độ càng ngày càng ác cảm.
Thậm chí đến lúc bị tang thi triều tấn công căn cứ, dù có chết cô ta cũng muốn chết ở nơi thật xa, càng xa A Hán càng tốt. Có lẽ sắp tới hắn phải củng cố tinh thần bạn tốt để cách xa cô ta sớm một chút.
"Thôi nói nhiều đi, A Hạo, nhờ cậu cố gắng chữa trị cho cô ấy tỉnh lại sớm nhất có thể"
Khiêm Tấn Hạo giật lấy bệnh án từ tay Đường Vũ Hán quơ trước mặt Phó Kiệt khóc không ra nước mắt.
"A Kiệt, cậu bảo tôi hết sức chữa trị thì tôi cũng đã hết sức rồi. Cô ấy hôn mê 3 ngày cũng là bất đắc dĩ, bất cứ ai dính đạn chỗ hiểm như vậy mà vẫn còn sống đã là điều kỳ diệu, bị hôn mê mấy ngày quá là bình thường cậu gấp cái gì...."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.