Hiện tại có thể nói Phượng Hâm đã thúc thủ vô sách, tình hình trước mắt vô cùng nguy cấp.
Rút không được, tiến không xong, muốn bao nhiêu khó khăn có bấy nhiêu khó khăn.
‘Rầm’ một tiếng lớn, một chiếc xe công cộng đã bị mấy tang thi xô đổ ngã, những mảnh thủy tinh văng ra khắp nơi.
Tang thi đứng gần chiếc xe nhất đều biến thành con nhím, trong đó có một con còn bị một mảnh vỡ thủy tinh lớn cắt rơi đầu.
Những con tang thi gần đó lập tức chen chúc ùa đến, trong chớp mắt đến thi thể của con tang thi kia đã không còn.
Phượng Hâm vẻ mặt vô cảm nhìn một màn này, nhiều nhất năm phút nữa, chướng ngại vật giữa cô với đám tang thi sẽ không còn.
Trong lòng vội muốn chết, nhưng trên mặt cô lại không nhìn ra được chút biểu tình nào.
Cách? Nhất định sẽ có cách?
Tiểu Như nhìn bóng lưng mảnh khảnh đứng trước xe vững vàng tựa như một ngọn núi, khiến cho cô bé đang lo lắng mạc danh cảm thấy an toàn.
Phượng Hâm không có tinh thần nhìn đi nơi khác, chỉ chú mục nhìn vào đám tang thi.
Mắt cô nhìn thấy mấy chiếc xe mô tô ở phía cuối bị chúng đụng bay.
Đã không còn trở ngại, đám tang thi lũ lượt ùn ùn kéo đến khiến người ta nhìn vào mà thấy kinh sợ.
Trong lúc vô tình Phượng Hâm nhìn thấy gì đó? Cô không lùi bước, ngược lại còn xông lên, tốc độ so với tang thi còn nhanh hơn rất nhiều.
Cô rốt cuộc đã biết rồi, đã biết nên phải làm gì rồi.
Hai tay đưa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-nu-vuong-cuu-the/1484640/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.