Phượng Hâm lùi bước, tang thi tiến tới bám sát, ai cũng khó mà dễ dàng bỏ qua được sự cám dỗ của mỹ thực trước mặt.
Khoảng cách giữa hai bên quá gần, Phượng Hâm không có khoảng không để ra tay.
Cô thậm chỉ đã lùi lại mười bước, kết quả vẫn như vậy, cô thật đã nhịn đủ rồi.
Chỉ thấy cô nhanh chóng đi lùi hai bước, đột ngột ngồi xổm xuống, gậy bóng chày trong tay dùng lực quét mặt đất một cái.
Trên mặt Phượng Hâm nở nụ cười vô cảm, tựa như lời vẫy gọi cuối cùng của tử thần.
Lúc tang thi ngã xuống, gậy bóng chày trong tay nhanh như cắt rơi xuống.
Cái đầu liền nở hoa thấm đẫm máu tươi.
Phượng Hâm thích tốc chiến tốc thắng, chuyện lãng phí thời gian cô sẽ không làm.
Tiếng động đánh nhau bên này đã đả động đến bầy tang thi bên kia càng thêm cáu kỉnh.
Tiếng ‘rầm rầm’ va chạm càng lúc càng kịch liệt.
Những chiếc xe bỏ hoang ngăn giữa Phượng Hâm với đám tang thi, đang từng chút một nhích tới dần về phía cô.
Thời gian không chờ đợi một ai, chỉ một cái chớp mắt cũng không thể.
Cứ dựa theo tình huống này, những chiếc xe bỏ hoang này cùng lắm chỉ có thể chống đỡ được một tiếng đồng hồ.
Mỗi lần tiếng va chạm vang lên lại tựa như va vào trái tim Phượng Hâm.
Vào lúc tang thi đâm xô được đám xe cộ này ra, thì bọn cô bên này cũng sẽ lâm vào tuyệt cảnh chết không còn xác.
Trước mắt xem ra chỉ còn một con đường có thể đi.
Nhưng con đường đó là con đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-nu-vuong-cuu-the/1484639/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.