Anh Báo mở cửa ve vừa vặn là vị trí nữ tang thi ngồi.
Không có chỗ chống đỡ, thi thể không toàn vẹn đó chẫm rãi từ bên trong rơi ra ngoài, ngã trên mặt đất.
Đám đông nín thở, một hơi cũng không dám thở ra, chằm chằm nhìn thứ được gọi là tang thi.
Anh Báo khom lưng xuống nhìn, vẫy tay với đám đông.
“Không có chuyện gì, là một người phụ nữ đã chết.”
Cuối cùng hắn cũng hiểu rồi, thì ra đây chính là tang thi mà em gái kia nói, cùng với đám quái vật ăn thịt người đụng phải lần trước đơn giản là không thể so sánh.
Gã gầy nhom thô kệch thấy thế thì khinh thường nhìn Phượng Hâm một cái, đàn bà đúng là vô dụng, chỉ là một thi thể mà gọi cái gì tang thi.
“Anh nói nghe này em gái, lần sau nhìn kỹ hẵng nói, thế này rất dễ dọa đến người già và trẻ con đó.”
Gã gầy nhom thô kệch vừa nói vừa đi đến gần thi thể, không chút để ý đá mạnh một cái.
Con mẹ nó, cho mày dọa ông đây này.
Phượng Hâm một lần nữa đánh giá đám người này, người già và trẻ con? Cả đám là một lũ thỏ đế.
Anh Báo quay về bên Phượng Hâm, “Đừng sợ, tang thi không có gì đáng sợ, chỉ là một cỗ thi thể mà thôi, mấy bọn quái vật ăn thịt người mới đáng sợ.
Em gái, đừng đi thành phố A2 nữa, ở đó khắp nơi là quái vật ăn thịt người.”
Phượng Hâm: “...”
Nói đến đây thì tang thi sơ sinh kia tại sao không thấy xuất hiện?
Anh Báo thấy Phượng Hâm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-nu-vuong-cuu-the/1484615/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.