“Câm mồm.” Hàn Tinh Diệu không kiên nhẫn nhíu mày, âm thanh vang vọng lạnh lùng dị thường, đàn bà đúng là phiền phức.
Giây tiếp theo liền nhớ tới người bên cạnh, đương nhiên đây là ngoại lệ.
Đa Nghiên ngây người một lúc, không ngờ rằng đối phương sẽ nói như vậy.
Cô ta là phụ nữ, lại còn là một người nữ xinh đẹp.
Người thô thiển đúng là người thô thiển, không hiểu cái gì là thương hoa tiếc ngọc.
Cuối cùng cô ta làm như phải chịu đả kích rất lớn, cả thân thể run run, khuôn mặt xinh đẹp bị nước mắt làm ướt, dáng vẻ mỏng manh, là đàn ông thì đều sẽ không nhịn được nảy sinh lòng thương tiếc.
Đáng tiếc, trước mặt cô ta đều là một đoàn người thô thiển, không phải là đàn ông.
Sự nhẫn nại của Hàn Tinh Diệu đã đến cực hạn, hắn trừng đối mắt trống rỗng chiếu thẳng đến người phụ nữ giả dối kia
Chả trách người khác đều nói, nữ nhân bẩm sinh là đào kép.
Xem ra vị này tài năng cũng không quá cao.
Cả người Đa Nghiên cứng đờ, nước mắt và tiếng nấc nghẹn ngào dưới ánh mắt đáng sợ đó toàn bộ đều biến mất.
Người đàn ông này thật đáng sợ, nếu như ánh mắt có thể giết người thì cô ta đã chết không toàn thây rồi.
Ngô Thiên mở to đôi mắt thâm thúy, với sự hiểu biết về đội trưởng của hắn, nếu người phụ nữ này còn không câm mồm, đội trưởng sẽ đại khai sát giới.
“Ra chiếc xe thứ tư đằng sau.”
Đa Nghiên vô lực dựa vào người Lâm Tử Thạc, cơ thể run lẩy bẩy.
Nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-nu-vuong-cuu-the/1484602/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.