Phượng Hâm nhìn về phía Lâm Tử Thạc đang đợi người, bọn họ hoàn toàn không có ý gì muốn ra tay giúp đỡ, đúng là một bọn cặn bã.
Rất nhanh, quân nhân cùng tang thi đã hòa vào đánh thành một mảnh, mỗi một lần cây đao trong tay họ vung lên là lại khiến cho tang thi thương hại lớn.
Tang thi không cảm nhận được sự đau đớn nhưng cũng không có khả năng tái sinh, ngươi chặt mất một cánh tay của nó thì nó chỉ còn một cánh tay, ngươi chặt mất hai cánh tay thì nó chỉ có thể dùng miệng cắn, như vậy độ nguy hiểm có thể giảm đi rất nhiều.
Cần biết là chỉ cần bị tang thi cào thương thì sẽ trở thành đồng loại của chúng.
Phượng Hâm hận không thể xông ra đánh một trận, nhưng lại vướng mấy người bên trên.
Hiện tại vẫn chưa phải là lúc cô gặp bọn họ.
Phượng Hâm nhìn tình hình bên ngoài đến mức máu nóng sôi lên, cũng tận mắt thấy được sự hữu nghị và tín nhiệm giữa những người quân nhân.
Họ không chút do dự giao sau lưng cho chiến hữu, từ đầu đến cuối cũng không quay đầu, chỉ một mực tiến về phía trước.
Trên thế giới này e rằng ngoài quân nhân ra, không có mấy người làm được điều này.
Chứ đừng nói đến người thân.
Phượng Hâm nghĩ đến người thân của cô, khóe miệng nhếch lên nụ cười trào phúng, trong lòng lại không phải không có cay đắng, so với tang thi bọn họ còn đáng sợ hơn.
Lúc này, cô nhìn thấy một nam tang thi với hình thể cao hơn những tang thi khác một phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-nu-vuong-cuu-the/1484594/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.