Tang thi đang vây xung quanh xe bất chợt trở nên nóng này, tất cả bọn chúng đều hướng về phương hướng thành phố A3 gào rống.
“Lão đại, bọn tang thi này điên rồi sao? Gào nhức hết cả tai.”
“Đến rồi.” Giọng nói của Lâm Tử Thạc khó nén được sự hưng phấn.
“Ai đến cơ?”
“bốp” một tiếng.
“Lão đại, sao anh lại đánh vào đầu em?”
“Mày ồn chết đi được.”
Không đến năm phút sau, một chiếc xe tải quân sự xuất hiện trước mắt mọi người.
Người nào đó hoảng loạn, run lẩy bẩy kêu lên: “Lão đại, là cảnh sát, anh nhìn đi là cảnh sát, chúng ta mau... ưm ưm”
Lời nói tiếp theo của hắn đã bị một bàn tay to lớn ngăn chặn lại.
Người đàn ông được xưng là lão đại dùng giọng chỉ hai người có thể nghe được, âm độc nói: “Mày muốn chết thì bây giờ tao có thể thành toàn cho mày, đừng có liên lụy đến tao.
Chuyện ngày hôm qua, trời biết đất biết, mày biết tao biết, mày không nói thì ai mà biết.”
Người nào đó mắt sáng ngời, dùng sức gật gật đầu, đúng rồi! Sao hắn lại không nghĩ ra?
Người biết chuyện đều đã chết hết rồi, sợ cái rắm gì? Thuận tiện liền gào lên.
“Anh cảnh sát, mau cứu mạng! Đàn tang thi này muốn ăn thịt tôi.”
Ngoài mấy người ngồi trên đầu xe ra, thì tất cả đều có một sự ăn ý hiểu ngầm quay đầu sang hướng khác, biểu thị không quen biết tên ngốc đó.
Qua khe hở của tấm vải bạt, Phượng Hâm nhìn thấy mấy chiếc xe quân sự đang dần dần chạy đến, đồng thời cũng nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-nu-vuong-cuu-the/1484593/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.