Đa Dư cứ vậy đứng bên cửa sổ, tắm mình dưới ánh mặt trời.
Không chỉ làm cho toàn thân cô trở nên ấm áp, mà phật châu trên tay cô cũng được làm ấm theo.
Từ lúc mặt trời mọc rới lúc mặt trời lặn, cô đều không có chút cử động, chỉ đến lúc xe của bố cô chạy vào biệt thự thì mới luyến tiếc rời khỏi cửa sổ.
Thật là quá dễ chịu rồi, nếu có thể, cô hi vọng luôn được tắm dưới ánh mặt trời.
Đáng tiếc là cô chỉ có thời gian một tháng.
Thời khắc mạt thế đến, mặt trời bị bao phủ bởi một tầng màu xám, bên ngoài đều là lớp lớp màu xám như vậy, khiến cho người ta rất không thoải mái.
Ngồi trên chiếc giường Simmons mềm mại, mọi thứ xung quanh như không chân thực.
Cô thật sự có thể lại một lần nữa sống lại? Lại một lần nữa lựa chọn nhân sinh của cô?
Cô không còn là kẻ bị cầm tù sống không bằng chết nữa? Nhiếp Minh cũng không phải là tang thi chỉ còn nửa thân trên?
Trong đầu Đa Dư đều là nghi vấn, mà không phải là khẳng định.
Mọi chuyện phát sinh trong kiếp trước tựa như một thước phim một lần nữa xẹt qua trong đầu.
Trong lúc Đa Dư đang chìm trong đau khổ, có một số sự việc lại lặng lẽ phát sinh.
Chuỗi phật châu trong tay cô tổng cộng có 10 hạt, trong đó có 9 hạt to như nhau, một hạt to hơn một phần tư so với những hạt còn lại.
Nhìn như được làm từ gỗ đào, thực ra nó được làm từ một loại đá không biết tên.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-nu-vuong-cuu-the/1484554/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.