Một lần nữa tỉnh dậy, hắn thấy bên cạnh mình không có ai, cảm giác bất an xâm nhập vào lòng hắn. Hắn bật dậy, mặc vội quần áo không để ý bản thân mình đau nhức, muốn chạy ra ngoài, giọng từ tính truyền vào tai hắn:
_ Em đi đâu?
Hắn khựng lại, trái tim treo ngược cành cao thả chậm từ từ xuống trở lại lồng ngực, không nói không rằng bay vào lòng Ngạo Thiên, hít hít mùi vị của người nọ vô sống mũi. Hắn đột nhiên thấy bản thân có chút thất thố, Ngạo Thiên không có kí ức giống hắn, hiện tại hai người là hai kẻ xa lạ. Hắn buông y ra, cắn cắn môi không biết nên làm cái gì nha. Hành động này rơi vào mắt y có bao nhiêu trêu ngươi a, y cảm thấy người có hanh khô đi, giọng hắn mang theo chút bất khuất :
_ Anh ăn tôi hiện tại anh phải chịu trách nhiệm cả đời.
Hắn quyết định rồi, tuyệt đối không để chuyện gì xảy ra với y, càng không thể để y rời tầm mắt hắn. Có còng có chói cũng là ở cạnh hắn, y nhìn hắn như vậy, khóe môi không tự chủ cong lên, không nói không rằng ôm hắn vào lòng bế về phía giường, giọng nói mang theo tà ý thổi vào hắn:
_ Em yên tâm, hiện tại và về sau em chỉ có thể là của tôi.
Hắn nghe được, mặt mo có chút hồng, bá đạo chiếm hữu là bản tính của y. Hắn cũng không nghĩ được cái gì nhiều, thất thần thì phát hiện quần áo trên người đã sớm bay, mà tên nào đó đang gặm cổ mình, đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-nhat-ai-tam/1340270/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.