Hắn ráng giữ chút tỉnh táo khóa nhà vệ sinh, ngồi trong đó, hắn lấy nước trong không gian uống, hy vọng bản thân nhanh một chút thanh tỉnh. Nhưng kết quả thì hắn sai rồi, hắn khao khát càng mạnh mẽ hơn tất thảy, trên người hắn phát ra mùi hương rất thơm rất dụ dỗ, một loại mùi hương kích thích khơi mào dục vọng của người khác. Hắn cảm thấy mình thật sự không xong, cả người đều nóng, dục vọng khát khao đã muốn điên cuồng, hắn cố chấp nhẫn nhịn, người chạm vào hắn chỉ có thể là Ngạo Thiên, cùng lắm nhẫn nhịn đến hết tác dụng của thuốc là được. Cắn răng xé một miếng áo bịp miệng mình lại,bản thân dùng chút ý chí xót lại kiểm tra cửa lần nữa. Lý trí cuối cùng mất hẳn, hắn chính mình mọi cách thõa mãn dục vọng, nhưng hắn càng làm sự khát khao càng mãnh liệt. Hắn không thõa mãn, hắn mơ màng nghe tiếng đập cửa, hắn cũng không quan tâm, chỉ là một lát thì trước mặt mơ hồ xuất hiện bóng người, người đó mơ hồ nói: _ Em thật không ngoan. Giọng nói khắc vào tận tâm can xương tủy, dù mơ hồ ý thức nhưng mà Tiêu Dao hắn coi Ngạo Thiên là một loại bản năng. Hắn theo bản năng lập tức dán lên người nọ, hơi thở, mùi hương của người nọ, bản năng cho hắn biết đây là Ngạo Thiên. Hắn chôn đầu vào cổ người nọ, hơi thở kích thích theo sự kích động của hắn mà mùi hương trên thân thể càng lợi hại. Miếng vải bịt miệng đã tụt lúc nào,mơ hồ bên tai Ngạo Thiên nói: _ Ta ...muốn...ngươi. Y có chút nhíu mày, y nghe ra được trong thanh âm của người nọ có sự nỉ non, nhớ mong cùng khổ sở. Y không phải thần, với dục vọng này sớm đã không muốn nhịn, hơn nữa mùi hương trên người này quá mức dụ dỗ, con báo con trở thành con mèo ngoan ngoãn trên người hắn.Y gần như gầm lên, ép chính mình nhẫn nhịn, chỉnh lại quần áo người kia, lấy áo khoác choàng kín người Tiêu Dao, một mạch bế hắn lên phòng nghỉ của y. Đặt hắn lên giường, hắn giãy giụa hung hăng kéo quần áo trên người. Trên người ý vị mời gọi, Ngạo Thiên sớm nhịn không được, y gần như gầm lên: _ Chính em châm lửa thì chính mình dập lửa đi. Ngậm cái khuôn miệng của Tiêu Dao, hung hăng nuốt lấy mật ngọt trong khoang miệng của hắn, giống như mê mẩn mà gặm, vài cái thoát sạch y phục trên người hắn, thân hình trắng nõn, xinh đẹp lại phi thường trơn mịn,một loại mỏng manh phong tình, hương thơm kích thích dục vọng của người khác, tựa như sinh vật sinh ra cho sự nâng niu vậy. Mơn trớn từng tấc da thịt, hạt lựu đỏ hồng trước ngực bị ngậm mà sưng đỏ, da thịt ửng hồng vì dục vọng. A....ưm tiếng rên ngọt ngào chí mạng, phong tình mơ hồ. Ngạo Thiên khuôn mặt tuấn tú vô song, ngũ quan tinh xảo đang chảy mồ hôi sớm nhẫn nhịn không nổi. Dùng chút kiên nhẫn cuối cùng khuếch trương hoa huyệt của Tiêu Dao. Phân thân to lớn đứng nơi cửa huyệt, chậm rãi đi vào. Ngạo Thiên triệt để mất lý, một lần lại một lần, căn phòng ngập tràn tiếng thở gấp, dục vọng làn tràn căn phòng. ( Ái: ta muốn lật bàn, thịt là thứ vô cùng khó khăn. Ta đi tham khảo đông tây vật vã mới viết xong thịt. Ai thương ta?* khóc ròng*) ____.__..........____________.......________ Căn nhà lớn ở phía ngoại thành, nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, căn nhà chỉ một màu xám chủ đạo, phong cảnh lại bình đạm làm người ta cảm thấy không muốn lại gần. Thư phòng chỉ ánh điện, rèm cửa kéo kín một bóng người cao lớn, trầm ổn đang đang lật mấy tờ giấy. Khuôn mặt chậm rãi ngẩn lên, xoa xoa hai thái dương, khuôn mặt mặt tuấn mĩ hoàn hảo như điêu khắc tỉ mỉ bởi chúa trời, khí chất tà tứ mê hoặc vô tình toát ra trên người. Ngạo Thiên chính là phải vào rừng Amazon một chuyến, chính là hắn đích thân giải quyết đơn hàng lớn, một số lượng lớn ma túy và cần sa được giao dịch ở đấy. Y chậm rãi dạo quanh khu rừng, chỉ là ở giữa rừng phát hiện một thiếu niên đang tọa dưới con thác lớn. Xinh đẹp, ma mị và đầy phong tình là ấn tượng đầu tiên của y. Y tự nhiên có cảm giác muốn độc chiếm, một loại quen thuộc không nói thành lời. Giây phút ấy, trong long y đã có sợi xích với người kia. Ngạo Thiên điều tra về thiếu niên kia, thì biết hắn tên Tiêu Dao là con của bộ trưởng bộ quân sự, là một phú nhị gia công tử. Suốt một sau đó y thấy tin tức hắn không ngừng chạy vòng vòng, thu mua lương thực, thuốc men, con giống, xe cộ rồi độ xe, máy móc rồi chạy đi bái sư học nghệ. Vô cùng không ngừng nghỉ, chỉ thu mua và học nghệ rất lặp lại. Chỉ không ngờ hắn đến cả tỉnh J này, lại vô tình thấy hắn trong bar, bộ dạng khổ sở tìm kiếm, làm người ta đau lòng vô cùng. Sau khi nháo một trận lớn lại bị hạ thuốc, trốn vào nhà vệ sinh cuối cùng bị y đưa lên giường điên cuồng đi. Nhìn mĩ nhân trong lòng, tâm hắn cuồng ngạo không thôi, đua tay ôn nhu vuốt má hắn, khóe môi ôn hòa cười nhìn nhu tình cực điểm: _ Trốn không khỏi tay ta rồi báo con. P.s( khóc lóc) ta khổ quá mà, viết k dk thịt nen chị tạm uống soup thịt đỡ đi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]