Mọi người quyết định rồi liền lái xe đi luôn. Bé Dâu Tây và Đồng Đồng đã ngủ, Hàn An lấy chăn đáp cho hai đứa khỏi bị lạnh nhưng mắt thì lại quan sát không rời Phạm Hoan Hoan.
Hôm nay cô ấy yên tĩnh lạ thường, đúng hơn là sau khi nghe chuyện về Đồng Vũ Khôn. Nhất là lúc mà anh thanh niên kia nói về cô gái đã chết, Hàn An thấy trong mắt của Phạm Hoan Hoan còn ẩn ẩn chút tức giận.
Nhưng cảm xúc ấy rất nhanh đã biến mất nên chính cậu cũng không biết mình có nhìn nhầm hay không.
Trần Lập Đông lái xe khá nhanh, hi vọng có thể rời khỏi Phí Thị trước khi trời tối. Nhưng người tính không bằng trời tính, trưa hôm ấy họ gặp Đồng Vũ Khôn.
Đồng Vũ Khôn đi cùng mấy người thoạt nhìn ăn chơi, phía sau là mấy vệ sĩ mặc áo vest đen.
Cậu ta dẫn đầu chặn đầu xe của [ Tịnh Sương ], hơi ngoắc đầu một cái, một tên hồ cẩu bằng hữu hiểu ý tiến lên.
_ Êy, mấy đứa ở trong xe ra hết đây cho tao !
Tên lưu manh cao giọng hất cằm, Hàn An từ trong xe nhìn ra ngoài thầm nghĩ có khi nào Đồng Vũ Khôn đã biết cậu ở thành phố này nên cố tình đến tìm không. Nhưng mấy người bọn họ vừa mới đến, ở chưa kịp ở đã rời đi, làm sao cậu ta biết được.
Hàn An đang tự khỏi trong lòng thì tên lưu manh nói tiếp.
_ Tai bọn mày điếc à, tao bảo xuống đây cơ mà ? Đã may mắn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-gia/3068097/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.