Đồng Vũ Khôn không giấu nổi nụ cười đắc ý, thầm nghĩ cậu ta đã đưa ra nhiều lợi ích như vậy. Chắc chắn đối phương sẽ không do dự mà nhận lời. Dù sao ba cũng là làm thế mà thu được một đống người đi theo.
_Tôi biết là các anh sẽ đồng... Gì cơ ?!
Đồng Vũ Khôn không tin vào tai mình. Rõ ràng cậu ta cũng làm giống ba mình, tại sao kết quả lại không giống nhau cơ chứ.
_ Tại... sao ? Là do điều kiện chưa thỏa mãn các anh ? Vậy cũng quá tham lam rồi đó.
Trần Lập Đông vốn muốn giải thích thêm nhưng nghe đến nửa câu sau, anh ta nhíu chặt đôi lông mày. Giọng nói lạnh hẳn đi.
_ Cậu Đồng, cậu nghĩ thế nào là việc của cậu. Chúng tôi hiện tại quả thực không có ý định gia nhập bất cứ thế lực nào.
Uy áp của dị năng giả cấp hai phóng ra, người bình thường nào chịu nổi. Đồng Vũ Khôn bị đọa lùi về sau hai bước, mấy vệ sĩ áo đen cũng nhận thấy mùi nguy hiểm. Liền bày ra tư thế sẵn sàng đánh một trận.
Đồng Vũ Khôn tuy bị dọa nhưng vẫn không bỏ được sự kiêu ngạo từ trong xương cốt. Cậu ta từ khi sinh ra đã ngậm thìa vàng mà lớn, mọi chuyện phải theo ý mình quen rồi. Nên việc bị ai đó từ chối khiến Đồng Vũ Khôn khó chịu vô cùng.
Lần đầu tiên cậu ta bị người khác từ chối là khi gặp Hàn An, sau đó chật vật trốn về từ Bắc Vũ mạng còn suýt mất. Đồng Vũ Khôn thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-gia/3068095/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.