Cố Ngọc cưỡi lão hổ rêu rao khắp nơi, thú biến dị tự động né xa ba thước, cho dù có người biến dị không có mắt muốn tiến lên đây đánh lén, cũng bị lão hổ dùng đuôi quất một cái bay đi thật xa.
Trong căn cứ khắp nơi đều hỗn độn, huyết tinh đầy đất.
Bọn họ chậm rãi đi qua, phảng phất như tới một thế giới khác.
Mấy ngày trước, nơi này vẫn còn rất tốt, phần tốt này, có lẽ chỉ duy trì ở mặt ngoài để cho mọi người nguyện ý nhìn nhận chỗ tốt nơi này. Trên thực tế nội bộ sớm xấu xí không chịu nổi.
Người nắm giữ quyền cao chức trọng tranh quyền đoạt lợi, không xem mệnh người thường là mệnh mà đối đãi như cỏ rác. Những người đột nhiên biến mất không thấy đâu, lại không có ai biết bọn họ đã bị kéo đi làm thức ăn cho thú biến dị?
……
Toàn bộ Song Sơn căn cứ đều lộn xộn, nhóm người Cố Cẩn lái xe đi ra ngoài thật xa mới quăng xuống được người cùng thú biến dị đuổi theo phía sau. Xa xa nhìn phía căn cứ dâng lên cuồn cuộn khói đặc, bọn họ biết người nơi đó sẽ không còn trở ra được.
Tiếng cuông điện thoại vang lên, Cố Cẩn nghe máy tức thì, là thanh âm Hàn Thải Liên, “Mọi người ở chỗ nào, thoát khỏi căn cứ chưa?”
Tuy rằng bọn họ đã đường ai nấy đi, phương hướng cũng bất đồng, nhưng Hàn Thải Liên ít nhất muốn xác định bọn họ đã bình an, nếu mọi người không thoát được, hắn nhất định sẽ quay trở về.
“Chúng tôi đã ra ngoài căn cứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-ban-gai-hung-tan/1484153/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.