Lả tả!!
Lưỡi dao gió đánh lên tơ hồng, lại không thể cắt đứt nó, có thứ gì đó nhỏ xuống mặt đất, Trịnh Gia cúi đầu vừa nhìn liền thấy trên mặt đất có mấy cái lỗ nhỏ.
“Cẩn thận, máu của nó có tác dụng ăn mòn!” Sắc mặt Trịnh Gia ngưng trọng, toàn lực đề phòng.
Cố Ngọc tới kịp đem dây thừng phía sau Ngô Hữu Dân cắt đứt, đôi tay hắn buông lỏng liền lấy miếng vải trong miệng ra, cũng thập phần kinh ngạc nhìn về phía Cố Ngọc, “Hai người sao lại ở chỗ này?”
“Nơi này là Song Sơn căn cứ, chúng tôi mươn đường nơi này trở về nhà.” Cố Ngọc nói ngắn gọn, lại hỏi Ngô Hữu Dân, “Ngô Thượng tá, anh như thế nào lại bị người ta trói đến nơi này?”
“Nói ra thì rất dài.” Biểu tình Ngô Hữu Dân có chút âm trầm, không nghĩ muốn nói tiếp đề tài này, lại chỉ ao nước ôn tuyền nói: “Đại gia hỏa bên trong này, rất nhanh sẽ thăng tứ giai, rất lợi hại.”
“Sao anh biết?” Cố Ngọc cẩn thận nhìn về phía Ngô Hữu Dân, tuy rằng biết hắn là dị năng giả, nhưng lại không biết hắn có dị năng gì.
Bọn họ không thân, Ngô Hữu Dân đối với cô có điều giấu giếm cũng là chuyện bình thường, nhưng Cố Ngọc lo lắng chính là chuyện Ngô Hữu Dân giấu giếm có thể ảnh hưởng đến bọn họ hay không, hay là nói có tạo thành thương tổn đối với bọn họ hay không.
Đây là chuyện Cố Ngọc không cho phép xảy ra.
“Tôi……” Ánh sáng trong mắt Ngô Hữu Dân chớp động, một lát sau mới ấm ách ra tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-ban-gai-hung-tan/1484141/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.