Ban đêm, Trịnh Gia dùng tinh thần lực che chắn lại cảm giác xung quanh thân, lúc này mới cùng Cố Ngọc lén lút chạy ra, sau khi xác định phía sau không người đi theo, lúc này mới giải trừ che chắn.
Luôn dùng tinh thần lực đối với Trịnh Gia mà nói cũng có không ít hao tổn, hắn phải không ngừng bổ sung năng lượng, may mắn trong đội ngũ tinh hạch còn có một ít, Cố Ngọc cơ hồ đều lấy ra toàn bộ giao cho hắn.
“Qua sông là tới khu phòng lều, rồi lại lên núi, không phải là đường núi mà chúng ta đã từng đi qua, mà là ở sau núi.” Cố Ngọc căn cứ theo con đường mà Tiểu Đông chỉ, trong đêm tối thế nhưng lại rất dễ ẩn núp, mỗi khi đến một trạm gác bọn họ lại che chắn qua mặt thủ vệ, cho nên mới có thể thuận lợi qua cửa.
Chỉ là ban đêm đường núi cũng không tốt, bọn họ lại không quen thuộc đường đi, còn có mấy lần đều đi trúng đường cụt.
“Bên kia có người.” Trịnh Gia thông qua tinh thần lực cảm giác vài người ở trong tối.
Hai người núp sau mấy khối núi đá, đưa mắt ra phía trước nhìn xem.
Cách đó không xa tựa hồ có mấy bóng người qua lại, giác quan dị năng giả sau khi tiến giai đều có thể tăng lên bất đồng, vào ban đêm cũng có thể nhìn được xa hơn.
“Kia là Lương Đống, còn có…… Dương Nhất Minh.” Cố Ngọc lại có chút kinh ngạc, Lương Đống cùng Dương Nhất Minh hẳn là người thuộc hai trận tuyến, nhưng lúc này bọn họ làm sao lại đồng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-ban-gai-hung-tan/1484140/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.