“Võ thủ lĩnh thích nữ nhân?” Mặt Sở Chích Thiên âm trầm nói.
Võ Chiếu cười nói: “Sở thủ lĩnh, đừng xem thường trực giác của nữ nhân, vị trong lòng anh không phải là nữ nhân đúng chứ.” Nói xong cô lấy roi da trong tay nâng lên cằm Tiêu Tử Lăng bị lời nói của cô làm cho kinh ngạc, trêu đùa, “Có phải không a, em trai Tiểu Ngũ của chị.”
Cánh tay ôm Tiêu Tử Lăng của Sở Chích Thiên căng chặt, tay kia trực tiếp nắm cổ tay quấy rối đùa giỡn Tiêu Tử Lăng của Võ Chiếu, anh lạnh lùng nói: “Võ thủ lĩnh, đừng nỗ lực khiêu khích lực nhẫn nại của tôi.”
Cổ tay Võ Chiếu đột nhiên rung lên, Sở Chích Thiên liền cảm thấy một luồng lực phản chấn mạnh mẽ, đánh văng ngón tay anh ra. Rồi thấy Võ Chiếu như không có việc gì thu hồi tay mình, vuốt vuốt mái tóc đen sẫm sáng đẹp của mình gắt giọng: “Hừ, thế nào Sở thủ lĩnh không biết thương hương tiếc ngọc như thế, nắm tôi rất đau a.”
Tiêu Tử Lăng chấn kinh nhìn nữ nhân trước mắt, không ngờ cô chính là nữ đế Nam bộ lừng lẫy nổi danh ở kiếp trước, nhân vật gần như có thể phân trận đối kháng với bá chủ Bắc bộ Sở Chích Thiên, đương nhiên điều này chỉ là ở kỳ đầu kỳ giữa, đến hậu kỳ, trên cơ bản Sở Chích Thiên chính là độc bá thiên hạ, đương nhiên khi đó nữ đế vẫn rất cường đại, chẳng qua Sở Chích Thiên quá yêu nghiệt, không thể so sánh với anh ta.
Cậu hiếu kỳ liếc nhìn Sở Chích Thiên mang ánh mắt ẩn hàm lửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-vat-hy-sinh-phan-kich/1345020/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.